NGƯỜI TỪ MIỀN ĐẤT LẠNH - Trang 201

John Le Carré

Người từ miền đất lạnh

Dịch giả: Bồ Giang và Đoàn lạc Anh Xuân

Chương 23

Thú nhận

- Được rồi, Karden.
Mặt chàng trắng bệch và cứng như đá, đầu ngã về phía sau hơi nghiêng về
một bên. Trong thái độ của một người lắng nghe một âm thanh ở xa. Từ
con người chàng toát ra một vẻ trầm tĩnh đáng sợ, không phải của sự khuất
phục mà của sự tự chủ, nên toàn thân chàng như trong gọng kềm của ý chí.
- Được rồi, Karden, ông hãy để cho cô ấy đi.
Liz đang nhìn chàng chòng chọc, mặt nàng nhăn nhúm và xấu xí, đôi mắt
đen ràn rụa nước mắt. Nàng nói:
- Đừng, Alec … đừng.
Trong phòng hình như không có một ai khác – mà chỉ có Leamas cao và
thẳng như một chiến sĩ. Nàng cao giọng:
- Đừng nói họ biết, dù là chuyện gì, đừng cho họ biết chỉ vì em … Em
không màng gì nữa. Alec, em xin hứa như thế.
Leamas nói một cách vụng về:
- Im đi Liz, bây giờ đã quá muộn.
Mắt chàng quay về phía bà Chánh Thẩm.
- Cô ấy không biết gì, không biết gì hết, xin bà hãy cho cô ấy ra khỏi đây
và cho cô ấy về nhà. Tôi sẽ cho các người biết mọi chuyện còn lại.
Bà Chánh Thẩm liếc nhanh sang hai người đàn ông ở hai bên. Bà ta cân
nhắc, rồi bảo:
- Cô ấy có thể rời phòng xử, nhưng đến khi xong phiên Tòa mới được về.
Rồi chúng tôi sẽ xét lại.
Leamas gào lên:
- Cô ấy không biết gì cả, tôi đã nói thế mà! Karden có lý, các người không
thấy sao? Đây là một điệp vụ, một điệp vụ có kế hoạch trước. Làm sao cô
ấy biết được? Cô ấy chỉ là một cô gái đáng thương bị đời bạc đãi, tại một
thư viện tồi tàn – cô ấy không ích gì cho các người!

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.