NGƯỜI TỪ MIỀN ĐẤT LẠNH - Trang 202

Bà Chánh Thẩm trả lời gọn:
- Cô ta là một nhân chứng, Fiedler có thể muốn chất vấn cô ấy.
Không còn tiếng “Đồng chí Fiedler” nữa.
Nghe nói đến tên mình, Fiedler dường như tỉnh khỏi một cơn mơ chìm
đắm, và Liz lần đầu tiên nhìn sửng y. Đôi mắt nâu sẫm của y nhìn nàng một
lúc, và y mỉm cười rất nhẹ, như nhận ra hạng người của nàng. Nàng nghĩ y
là một hình dáng nhỏ bé, vất vưởng, nhưng thoải mái một cách kỳ lạ.
Fiedler nói, giọng mệt mỏi:
- Cô ấy không biết gì cả. Leamas có lý, xin để cô ta đi đi.
Bà Chánh Thẩm liền hỏi:
- Anh biết anh đang nói gì chứ? Anh biết thế nghĩa là gì chứ? Anh không
có câu hỏi nào đặt ra cho cô ta à?
- Cô ta đã nói những gì phải nói.
Hai bàn tay của Fiedler đan vào nhau đặt trên đầu gối và y đang ngắm
nghía chúng như chúng làm y thích thú hơn là diễn tiến tại Tòa. Y gật gù.
- Thật là một vụ sắp đặt tuyệt xảo. Để cô ta đi đi. Cô ta không thể nói ra
những gì cô ta không biết.
Với một thái độ giễu cợt, y nói thêm:
- Tôi không có câu hỏi nào đặt ra với nhân chứng.
Một tên gác mở khóa cửa và gọi vọng ra hành lang phía ngoài. Trong sự im
lặng hoàn toàn, họ nghe giọng một người đàn bà trả lời, và bước chân nặng
nề của bà ta từ từ gần lại. Fiedler bất thần đứng dậy, và cầm cánh tay Liz, y
đưa nàng ra cửa. Khi đến cửa nàng quay lại nhìn về phía Leamas nhưng
chàng đang nhìn qua phía khác như một người không chịu được cảnh máu
chảy.
Fiedler:
- Cô trở về Anh Quốc đi. Cô hãy trở về Anh Quốc đi.
Bỗng nhiên Liz òa khóc nức nở. Người đán bà quàng tay nàng, để đỡ cho
nàng đứng vững hơn là an ủi, và đưa nàng ra khỏi phòng. Tên gác đóng cửa
lại. Tiếng khóc của nàng nhỏ dần rồi tắt hẳn.
Leamas bắt đầu:
- Không có gì nhiều để nói thêm vì Karden đã đoán rất đúng. Đây là một vụ

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.