NGƯỜI TỪ MIỀN ĐẤT LẠNH - Trang 214

ngập ngừng, thầm thì hỏi:
- Alec, anh làm gì vậy? Sao y để anh đi?
Lemas rít lên:
- Im đi; đừng nghĩ gì về chuyện đó nữa, nghe không? Lên đi.
- Y đã nói gì về Fiedler vậy? Alec, tại sao y lại để mình đi?
- Y để mình đi là vì mình đã làm xong công việc của mình. Lên xe mau!
Dưới sự thôi thúc của ý chí mãnh liệt của chàng, nàng lên xe và đóng cửa.
Leamas lên ngồi cạnh nàng.
Nàng tiếp tục hỏi, nghi ngờ và sợ hãi gia tăng trong giọng nàng:
- Anh đã thương lượng gì với y? Họ nói anh đã cấu kết với Fiedler để
chống lại y. Vậy tại sao y để anh đi?
Leamas đã cho nổ máy và chẳng bao lâu chiếc xe lướt nhanh trên con
đường hẹp. Hai bên đường là những cánh đồng trơ trụi, đằng xa những
ngọn đồi tối sẫm đều đặn lẫn vào bóng đêm. Leamas nhìn đồng hồ nói:
- Mình còn cách Bá – Linh năm tiếng đồng hồ. Mình phải đến Kopenick
lúc một giờ kém mười lăm. Mình có thể đến nơi một cách dể dàng.
Liz im lặng một hồi lâu không nói gì. Nàng nhìn qua cửa kính, dọc theo
con đường vắng tanh, hoang mang trong mê lộ của những ý tưởng chớm
hình thành. Trăng tròn đã lên và băng giá chập chờn thành từng tấm khăn
lệim dài dọc theo những cánh đồng. Họ rẽ vào một xa lộ. Sau cùng nàng
nói:
- Alec, chắc anh đã quá lo ngại cho em? Có phải vì thế mà anh buộc Mundt
cho em đi không?
Leamas không nói gì.
- Anh với Mundt là thù nghịch kia mà?
Leamas vẫn không nói gì. Lúc này chàng đang lái nhanh đồng hồ tốc độ chỉ
120 km. Xa lộ lỗ chỗ đầy những ổ gà. Nàng nhận thấy chàng bật đèn pha,
và không thèm chớp tắt khi gặp xe cộ ngược chiều. Chàng lái một cách
hung bạo, ngã người về phía trước, khuỷu tay hầu như tì trên bánh lái. Liz
bất thần hỏi:
- Fiedler sẽ ra sao?
Lần này Leamas trả lời:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.