NGƯỜI TỪ MIỀN ĐẤT LẠNH - Trang 38

- Nếu anh là em. Anh sẽ lo chuyện riêng của mình.
Và chàng mỉm cười, một nụ cười kiểu Ái nhĩ lan hơi đểu. chàng chưa hề
cười như vậy
Rồi chàng chợt hỏi :
- Thế còn Liz tin ở gì?
Nàng đáp ngay :
- Em không dễ bị xỏ mũi thế đâu, Alec à.
Đêm đó họ lại nói chuyện về điều này. Leamas khơi ra, chàng hỏi nàng có
tín ngưỡng không. Nàng nói:
- Anh đã lầm về em, hoàn toàn lầm. Em không tin ở thượng đế
- Thế em tin cái gì?
- Lịch sử.
Chàng nhìn nàng ngạc nhiên trong một lúc và cười
- Ồ, Liz , ồ không! Em không phải là một tên cộng sản chứ?
Nàng gật đầu, đỏ bừng mặt như một cô bé trước tiếng cười của chàng, vừa
giận nhưng cũng vừa nhẹ người vì chàng không có vẻ quan tâm.
Nàng bằng lòng cho chàng ở lại đêm đó và họ trở thành tình nhân. Chàng
ra về lúc năm giờ sáng. Nàng không hiểu tại sao như vậy ; nàng rất hãnh
diện mà chàng thì lại có vẻ xấu hổ.
Chàng rời phòng nàng và quẹo xuống con đường vắng về phía công viên.
Sương mù giăng đầy khắp nơi. Phía dưới con dường một quãng không xa,
chỉ chừng hai chục thước hoặc hơn một chút – có bóng dáng một người đàn
ông mặc áo mưa, thân hình thấp và hơi mập. y dựa vào hàng rào công viên,
nổi bật trong màn sương. Khi Leamas tiến lại, màn sương như daỳ hơn, bao
quanh bóng người nơi hàng rào và khi nó tan bớt, người đó biến mất.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.