NGƯỜI TỪ MIỀN ĐẤT LẠNH - Trang 57

để nhét vào nửa cột báo, nói về đời sống dân ngoại quốc, anh sẽ không
muốn phí thời giờ và tiền bạc vào chuyện dịch thuật. Mẹo của Sam là tiếp
xúc thẳng với các chủ bút – ông ta đi khắp châu âu như một tên du mục, kể
cũng tội nghiệp, nhưng có việc luôn.
Ashe dừng lại, đợi Leamas nói chuyện về chàng nhưng Leamas lờ đi.
Chàng chỉ gật gù và bảo “Hay quá!”. Ashe định gọi rượu vang nhưng
chàng bảo chỉ uống whisky và khi bồi bưng cà phê ra chàng đã uống bốn ly
lớn. Chàng có vẻ rạc người đi: Chàng có thói quen của bợm rượu, chõ môi
ra về phía ly trước khi uống, làm như mình có thể lỡ tay và làm đổ rượu.
Ashe im lặng một lúc rồi hỏi:
- Anh không biết Sam à?
- Sam?
Giọng Ashe có vẻ bực bội:
- Sam Kiever, sếp của tôi. Cái anh chàng tôi vừa nói chuyện ấy mà.
- Anh ta cũng ở Bá linh sao?
- Không. Anh ta biết rõ nước Đức nhưng chưa hề tới Bá Linh. Anh ta có
quấy phá ở Bonn một chút, viết báo kiểu tài tử ấy mà. Anh có thể đã gặp
anh ta, anh ta dễ thương lắm.
- Tôi không nghĩ là đã gặp anh ta.
Im lặng một lát, Ashe chợt hỏi:
- Dạo này bồ làm gì?
Leamas nhún vai và nhăn răng cười có vẻ ngây ngô.
- Ngồi chơi, bị cho về vườn và đang ngồi chơi.
- Tôi quên không nhớ anh đã làm gì ở Bá Linh? Anh không phải là một
trong những chiến sĩ bí mật của cuộc chiến tranh lạnh sao?
Mẹ kiếp, Leamas nghĩ, bạn hơi vội đấy nhé. Chàng nghập ngừng và đỏ mặt,
tỏ vẻ hung hãn nói:
- Làm công cho bọn Mẽo cũng giống như phần lớn các bạn của tôi.
Ashe nói, làm như đã đắn đo ý từ lâu:
- Anh nên gặp Sam, anh sẽ thích anh ta.
Và anh nói thêm vẻ lo âu:
- Này Alec, tôi không biết làm cách nào để có thể gặp anh?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.