NGƯỜI TỪ MIỀN ĐẤT LẠNH - Trang 67

với những điểm tinh tế như vậy, thấy khó mà nhớ được rằng mình đang ở
trong một văn phòng tư nhân chứ không phải một khách sạn. Trong khi
Kiever chỉ cho chàng căn phòng riêng trông ra một sân trông dơ dáy chứ
không trông ra đường, Leamas hỏi:
- Anh ở đây bao lâu rồi?
Kiever trả lời một chút lơ đãng:
- Ồ, không lâu lắm. Chỉ độ dưới vài tháng thôi
- Chắc phải tốn kém lắm. Tuy nhiên tôi nghĩ anh phải ơ những chỗ như thế
này mới xứng
- Cám ơn anh quá khen.
Có một chai whisky trong phòng và một bầu rượu trên một cái khay bằng
bạc. Một khung cửa có màn ở cuối phòng dẫn qua một phòng tắm và vệ
sinh.
- Thật không khác một tổ uyên ương xinh xắn. Tất cả được trang trải bởi
Nhà nước Lao động phải không?
- Câm đi
Kiever nói một cách hung hãn và thêm:
- Nếu anh cần gì tôi, tôi có điện thoại bộ đàm liên lạc với phòng tôi. Tôi sẽ
thức.
Leamas trả đũa:
- Tôi nghĩ tôi sẽ tự cởi nút được
Kiever vắn tắt:
- Thế thì chúc anh ngủ ngon.
Rồi hắn ta ra khỏi phòng
Leamas thầm nghĩ y cũng đang tức giận
Leamas bị đánh thức bởi cái điện thoại ở cạnh giường. Kiever cho hay:
- Sáu giờ rồi. Nửa tiếng nữa chúng ta ăn sáng.
- Được rồi.
Leamas cúp máy. Chàng cảm thấy nhức đầu
Nhất định Kiever đã điện thoại gọi một chiếc tắc xi vì lúc bảy giờ chuông
cửa reo và Kiever hỏi:
- Sẵn sàng chưa?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.