NGƯỜI TỪ MIỀN ĐẤT LẠNH - Trang 88

John Le Carré

Người từ miền đất lạnh

Dịch giả: Bồ Giang và Đoàn lạc Anh Xuân

Chương 9

Peters đến lúc tám giờ sáng hôm sau và không cần chào hỏi họ ngồi xuống
bàn, bắt đầu ngay:
- Thế là anh trở lại Luân đôn, anh làm gì ở đó?
- Họ cho tôi ngồi chơi xơi nước. Tôi đã biết mình hết thời khi cái thằng ngu
ở Phòng Nhân Viên ra đón tôi tại phi trường ...khi tôi đã phải đến thẳng
Cotrol và trường trình về Karl. Anh ta chết rồi - Còn có gì để nói?
- Họ làm gì với anh?
- Thoạt đầu họ nói tôi có thể loanh quanh ở Luân Đôn đợi đến khi đủ thâm
niên lãnh trợ cấp cho khá hơn. Họ tử tế đến độ tôi phát giận - Tôi bảo họ
rằng nếu họ muốn ném tiền cho tôi thì sao không làm công việc minh bạch
là tính gộp tất cả thời gian phục vụ của tôi lại, mà cứ lại kêu ré lên về vụ
gián đoạn công tác? Rồi họ bực mình vì tôi nói thế. Họ liền tống tôi vào
Phòng Ngân Sách màm việc với một lũ đàn bà. Tôi không nhớ gì nhiều về
giai đoạn đó - lúc bấy giờ tôi bắt đầu uống nhiều. Đúng là một giai đoạn tồi
tệ.
Chàng châm một diếu thuốc. Peters gật gù :
- Đó là lý do họ tống tôi đi. Họ không thích tôi uống rượu.
Peter đề nghị :
- Anh hãy cho tôi biết những gì anh còn nhớ rõ về Ban Ngân Sách.
- Thật là một chỗ buồn tẻ. Tôi không phải loại người làm bàn giấy., tôi tự
biết thế. Đó là lý do tại sao tôi bám vào Bá Linh. Tôi biết khi họ nhớ đến
tôi là họ cho ngồi một chỗ chơi, nhưng mẹ kiếp!
- Anh đã làm những gì?
Leamas nhún vai.
- Ngồi dán mông xuống ghế trong cùng một phòng với hai mụ đàn bà
Thuraby và Laurent. Tôi gọi họ là Thursday và Friday (1).
Chàng nhe răng cười một cách ngây ngô. Peters có vẻ không hiểu lối chơi

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.