NGƯỜI TỪ MIỀN ĐẤT LẠNH - Trang 89

chữ này.
- Chúng tôi chỉ làm trò cạo giấy. Một điệp văn từ Ban tài Chánh được đưa
xuống: Trả 700 đô cho người tên là như vậy, có hiệu lực từ ngày đó đến
ngày đó. Xin vui lòng xúc tiến. - Đại khái chỉ có thế. Thursday và Friday
loay xoay một chút, xếp vào hồ sơ, đóng dấu, và tôi sẽ ký một chi phiếu
hoặc nhờ ngân hàng chuyển trương.
- Ngân hàng nào?
- Blatt và Rodney, một ngân hàng nhỏ khá thanh lịch trong thị xã. Cơ sở
vẫn tin tưởng dân Eton có tính kín đáo.
- Thế thì chắc anh biết tên tất cả điệp viên trên thế giới chứ?
- Không cần thiết. Khôn khéo là ở chỗ này. Tôi ký chi phiếu, hoặc phát lệnh
cho ngân hàng , nhưng để trống khoảng tên người nhận. Rồi bức thư bí mật
đó cũng như mọi giấy tờ đã được ký và cả hồ sơ sẽ đi trở về Ban Điều
Hành.
- Họ là ai vậy?
- Họ là những người nắm giữ tổng quản lý lịch các các điệp viên. Họ điền
tên vào chi phiếu và gửi đi. Phải nói là vô cùng khôn khéo.
Peters có vẻ thất vọng:
- Anh muốn nói rằng anh không có cách nào để biết tên những người được
trả tiền?
- Thường thường thì không biết được.
- Nhưng đôi khi?
- Thỉnh thoảng chúng tôi cũng mon men đến chỗ bật mí được. Dĩ nhiên tất
cả những mâu thuẩn giữa Ban Ngân Sách Tài Chánh và Ban Điều Hành
thường đưa tới ngõ bí. Rắc rối thật, nhưng lắm lúc nhờ thế mà cuộc đời bớt
buồn nản.
Leamas đứng dậy và nói tiếp:
- Tôi đã viết sẵn một danh sách tất cả những vụ chi tiền mà tôi có thể nhớ
được. Nó ở trong phòng tôi. Để tôi đi lấy.
Chàng đi ra khỏi phòng, với dáng đi kéo lê mà chàng có từ khi đến Hòa
Lan. Khi trở lại chàng cầm trong tay một vài tờ giấy có hàng kẽ xé từ
quyển sổ ghi rõ số tiền. Chàng nói:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.