NGƯỜI TỪ MIỀN ĐẤT LẠNH - Trang 92

vài mục khá vui ở Helsinki.
Chàng nhăn răng cười nhưng Peters không để ý.
- Còn những vụ trả tiền khác - vào hồi nào.
- Rất tiếc, tôi không nhớ được.
- Nhưng chắc chắn là có một vụ ở Oslo chứ?
- Phải, ở Oslo.
- Hai vụ trả tiền đầu tiên cách nhau bao lâu? Hai vụ do các Thường Trú
Viên thực hiện?
- Tôi không rõ. Chắc cũng không lâu lắm. Có thể một tháng . Hoặc lâu hơn
một chút.
- Anh có nghĩ rằng điệp viên đã hoạt động một thời gian trước khi được trả
tiền lần đầu tiên? Hồ sơ có cho biết điểm này không?
- Tôi không rõ. Hồ sơ chỉ ghi những việc trả tiền thực sự. Vụ thứ nhất vào
đầu năm 1959, không có ngày tháng nào khác. Đó là nguyên tắc hành động
đối với một danh sách được phổ biến giới hạn. Nhiều hồ sơ khác nhau nói
về các mẩu chuyện khác nhau của cùng một trường hợp. Chỉ có người nào
giữ các hồ sơ tổng quát mới có thể ghép các sự kiện nhỏ lại vớin nhau.
Lúc này Peters viết không ngừng, Lesmas đoán có một máy ghi âm giấu
đâu đó trong phòng , nhưng nếu để sau mới ghi lại thì sẽ mất nhiều thì giờ.
Những gì Peters ghi bây giờ sẽ là nội dung của bức điện tín gửi về Mạc Tư
Khoa tối nay, trong khi đó ở Tòa Đại sứ Nga tại La Haye các nữ nhân viên
sẽ thức suốt đêm để đánh điện toàn thể những lời do cuốn băng ghi lại, theo
một thời biểu đã ước định.
Peters chợy bảo:
- Anh hãy cho tôi biết điều này. Đây là những món tiền lớn. Những xếp đặt
để trả tiền rất cầu kỳ và tốn kém. Anh đã nghĩ sao về chuyện đó.
Leamas nhún vai :
- Tôi đã nghĩ sao à? Tôi đã nghĩ là Control chắc phải có một nguồn cung
cấp tin thật quý giá, nhưng vì tôi chưa hề được thấy các tài liệu nên tôi
không biết. Tôi không thích cách làm việc như thế, nó quá cao siêu, quá
phức tạp, quá tinh vi. Sao họ không thể chỉ cần gặp y và đưa ngay tiền mặt
cho y? Có thật y dùng sổ thông hành của chính y để qua biên giới và mang

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.