NGƯỜI TỪ MIỀN ĐẤT LẠNH - Trang 99

điện tín từ Luân Đôn.
- Không đúng! Anh thừa biết là hệ thống liên lạc của anh chỉ được phép
liên lạc thẳng tới trung tâm thôi.
Peters trả đũa một cách giận dữ:
- Trong trường hợp này, hai trạm tiếp liệu được phép liên lạc thẳng với
nhau.
Leamas nói với một nụ cười chế giễu:
- Được rồi, được rồi. Anh chắc phải quan trọng lắm. Hay là - dường như
một ý tưởng vụt đến với chàng - Trung ương nhảy vào việc này?
Peters lờ đi không đáp câu hỏi mà chỉ nói:
- Anh biết con đường nên lựa chọn. Cứ để chúng tôi lo cho anh, cứ để
chúng tôi xếp đặt lộ trình an toàn cho anh hay là anh tự bảo vệ - với sự chắc
chắn là cuối cùng bị tóm. Anh không có giấy tờ giả, không có tiền, không
có gì hết. Sổ thông hành công tác của anh sẽ hết hạn trong mười ngày nữa.
- Còn một giải pháp thứ ba nữa. Cho tôi một thông hành Thuỵ Sĩ và một số
tiền rồi đê tôi chuồn. Tôi có thể tự lo lấy thân được.
- Tôi e rằng giải pháp này không thoả đáng.
- Anh muốn nói là anh chưa thẩm vấn xong và khi anh thẩm vấn xong thì
tôi hết xài?
- Đại khái là như vây.
- Khi thẩm vấn xong, anh sẽ làm gì với tôi?
- Một lý lịch mới… Có lẽ là một thông hành Bắc âu. Tiền.
- Rất đúng nguyên tắc. Nhưng tôi sẽ đề nghị lên thượng cấp. Anh có đi với
tôi không?
Leamas lưỡng lự rồi chàng mỉm cười với vẻ không chắc dạ và hỏi:
- Nếu tôi không đi, anh sẽ làm gì? Dầu sao thì tôi cũng có nhiều chuyện để
kể lại, phải không?
- Những chuyện loại đó khó mà minh chứng. Tôi sẽ đi tối nay. Ashe và
Kiever…
Peters nhún vai tiếp:
- Họ đâu có gì đáng kể?
Leamas đi lại gần cửa sổ. Một cơn giông đang tụ lại trên mặt Bắc Hải ảm

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.