NGƯỜI TỪ MIỀN ĐẤT LẠNH - Trang 98

bất cứ nơi nào, bọn chúng sẽ không bao giờ để chàng rời khỏi nơi đó – hơn
nữa, bởi chàng đang bị xem là một kẻ bị truy nã ở phía Tây, chàng sẽ không
có lý do chính đáng để giải thích tại sao chàng lại muốn trở về miền này.
Control đã gây ra chuyện này – chàng tin chắc như thế. Các điều kiện đã
qúa hậu hĩ, chàng đã biết điều đó từ trước. Họ không thể liệng tiền như vậy
mà không được cáu gì - trừ phi họ lo sợ có thể mất chàng. Tiền như thể là
một thứ mật ngọt sẽ đưa đến những khó khăn và nguy hiểm, mà Control
không chịu nhìn nhận công khai. Tiền như thể là một sự cảnh báo nhưng
Leamas đã không thèm để ý những cảnh cáo này. CHàng hỏi một cách trầm
tĩnh:
- Họ làm quái gì biết được?
Một ý tưởng dường như thoáng qua đầu, chàng nói tiếp:
- Dĩ nhiên anh bạn Ashe của anh có thể cho họ biết, hoặc Kiever…
Peters nói:
- Có thể lắm. Anh cũng như tôi đều biết là những chuyện như thế luôn luôn
có thể xảy ra. Trong nghề mình không có gì chắc chắn cả. Sự thật là…
Y nói tiếp với một vẻ sốt ruột:
- Bây giờ mọi quốc gia Tây âu đều lùng anh.
Leamas có thể đã không nghe những gì Peters nói, chàng hỏi:
- Tôi mắc câu anh rồi, phải không Peters? Bọn anh chắc là cười lăn ra đến
phát ốm mất. Hay là chính họ đã tung tin này ra?
Peters nói cay chua:
- Anh tự cho mình quan trọng quá mức.
- Thế tại sao anh lại cho người theo dõi tôi? Sáng nay tôi đi dạo, có hai
người đàn ông nhỏ người mặc áo nâu, cách xa nhau hai chục thước, đã đi
theo tôi dọc bãi biển. Khi tôi vừa về, bà giữa nhà liền điện thoại cho anh.
Peters đề nghị:
- Hãy nói về cái mình biết. Việc thượng cấp của anh do đâu mà biết chuyện
của anh là điều hiện giờ chúng tôi không quan tâm lắm. Sự thật là họ đã
biết và đang lùng anh.
- Anh có mang mấy tờ báo buổi tối ở Luân Đôn theo không?
- Dĩ nhiên là không. Ở đây không có thứ báo đó. Chúng tôi đã nhận được

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.