NGƯỜI TUYẾT - Trang 115

“Anh thử loại còng nhanh Hiatt mới ra xem. Thậm chí chẳng cần phải nghĩ

nên tiếp cận từ bên trái hay bên phải, còng sẽ ôm lấy cổ tay hoặc bất cứ thứ gì,
miễn sao đập chính xác. Thế là anh có một cặp để tập, mỗi tay một cái, để cơ
hội tăng gấp đôi.”

“Ừm.” Harry mở khóa còng ra. “Cô biết được những gì rồi?”
“Rolf Ottersen chưa hề nghe nói đến buổi hẹn khám bệnh hoặc bác sĩ nào ở

Bygdøy. Thực ra, họ có bác sĩ riêng ở Bærum. Tôi có thể hỏi cặp sinh đôi xem
chúng có nhớ vị bác sĩ kia không, hoặc chúng ta tự gọi điện đến phòng mạch
của các bác sĩ ở Bygdøy để kiểm tra cũng được. Chỉ có bốn người thôi. Đây.”

Cô đặt một tờ giấy nhớ màu vàng lên bàn anh.
“Họ không được phép tiết lộ tên bệnh nhân đâu,” anh nói.
“Tôi sẽ nói chuyện với cặp sinh đôi khi chúng đi học về.”
“Đợi đã,” Harry nói, nhấc máy lên và quay số điện thoại đầu tiên.
Một giọng mũi nghe máy và xưng tên phòng khám.
“Borghild có đó không vậy?” Harry hỏi.
Không có ai là Borghild cả.
Vói số điện thoại thứ hai, giọng mũi giống lần trước thông báo qua máy trả

lời tự động rằng phòng khám chỉ nhận điện thoại trong vòng hai giờ cố định,
và thời gian nhận điện đã qua lâu rồi.

Cuối cùng, ở lần thử thứ tư, một giọng hớn hở, gần như đang cười mang lại

cho Harry câu trả lời anh đang trông đợi.

“Vâng, tôi đây.”
“Chào chị, Borghild, tôi là thanh tra Harry Hole, thuộc Sở Cảnh sát Oslo.”
“Sinh vào ngày nào?”
“Đâu đó trong khoảng mùa xuân. Tôi gọi điện để hỏi về một vụ án. Chắc chị

đã đọc số báo ra ngày hôm nay rồi. Tôi muốn biết tuần vừa rồi chị có gặp
Sylvia Ottersen không.”

Đầu dây bên kia bỗng im lặng.
“Đợi một lát,” bà ta nói.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.