NGƯỜI TUYẾT - Trang 262

trung tâm thể thao, rồi đi bộ lên Holmenkollen. Khi đến nơi, anh đứng trên đài
ngắm cảnh bên cạnh khu ski jump, cùng vài khách du lịch trái mùa nhìn bao
quát những hàng ghế ngồi tỏa đều sang hai bên của đường dốc hệt như một nụ
cười vô cảm, cái hồ nhỏ phía dưới đã cạn khô trong suốt những tháng mùa
đông, và thành phố trải dài đến tận vùng vịnh. Cảnh quan giúp ta mở mang tầm
mắt. Cảnh sát chưa có được chứng cứ xác đáng. Người Tuyết đã ở rất gần, gần
đến nỗi ngỡ như chỉ cần vươn ra là có thể tóm được hắn. Ấy thế mà một lần
nữa hắn lại vuột khỏi tầm tay họ chẳng khác nào võ sĩ quyền Anh chuyên
nghiệp đầy mưu mẹo, láu cá. Vị thanh tra thấy mình già nua, nặng nề và hậu
đậu. Một vị khách du lịch đang nhìn anh. Sức nặng của khẩu súng lục công vụ
khiến túi áo bên phải của anh trĩu xuống. Vậy còn những xác chết, chúng đang
ở chỗ quái quỷ nào cơ chứ? Ngay cả những thi thể bị chôn vùi thì rồi cũng đều
được phát hiện kia mà. Phải chăng hắn dùng axit?

Harry cảm thấy ý nghĩ muốn đầu hàng bắt đầu manh nha xuất hiện. Không,

đừng hòng có chuyện đó! Khi tham gia khóa huấn luyện của FBI, các học viên
được tìm hiểu về những vụ án mất đến cả chục năm trời điều tra ròng rã mới
bắt được hung thủ. Dường như đã thành lệ, một tình tiết ngẫu nhiên rất nhỏ nào
đó thường lại có thể giúp phá án. Nhưng thực ra, mấu chốt nằm ở chỗ cảnh sát
không bao giờ chịu bó tay, dù đã đi hết mười lăm hiệp đấu nhưng nếu đối thủ
vẫn trơ như đá vững như đồng thì họ sẽ kiên quyết đòi đấu thêm lượt về.

Bóng chiều chạng vạng âm thầm trườn lên từ thành phố bên dưới, quanh anh

đèn đóm dần được thắp sáng.

Họ phải bắt đầu tìm kiếm ở nơi có ánh sáng. Đó là quy tắc tuy nhỏ nhưng

quan trọng trong quá trình điều tra. Xuất phát từ bất cứ chỗ nào có manh mối.
Trong trường hợp này, điều đó có nghĩa là bắt đầu với nhân vật ít tiềm năng
nhất và ý tưởng tồi tệ nhất, điên rồ nhất anh từng có.

Harry thở dài, lấy điện thoại di động trong túi ra và dò lại danh sách các

cuộc gọi cũ. Con số đó chẳng nhiều nhặn gì nên trong máy vẫn còn lưu, cuộc
nói chuyện ngắn ngủi ở khách sạn Leon. Anh nhấn Gọi.

Oda Paulsen, cô nhân viên tổ chức sản xuất chương trình Bosse, lập tức trả

lời bằng giọng vui vẻ, hào hứng của người luôn coi mỗi cuộc gọi đến đều là

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.