NGƯỜI TUYẾT - Trang 345

Việc này vốn tiến hành một cách âm thầm nhưng vẫn có tin đồn cô ta hình như
có dính dáng gì đó tới vụ Người Tuyết.

“Ông phát hiện ra bà nhà mất tích như thế nào?” Helle hỏi, chuẩn bị ghi lại

lời khai.

“Hôm nay Trygve và tôi mới về đến nhà sau chuyến cắm trại ở Nordmarka

kéo dài hai ngày. Chúng tôi không mang theo điện thoại, chỉ có cần câu thôi.
Khi về thì không thấy bà ấy đâu cả, cũng chẳng có nhắn nhủ gì, và như tôi đã
báo, cửa ra vào không khóa. Bình thường vợ tôi kể cả ở nhà cũng vẫn khóa
cửa. Tính bà ấy hay lo lắm. Áo khoác của bà ấy lại không mất cái nào. Giày
cũng thế. Chỉ thiếu đôi dép đi trong nhà. Với thời tiết này…”

“Ông đã gọi điện cho người quen của bà nhà chưa? Cả hàng xóm nữa?”
“Tất nhiên rồi. Nhưng không ai có tin tức gì của bà ấy.”
Thomas Helle ghi lại. Một linh cảm đã bắt đầu nhen nhóm; cảm giác mô

tuýp này sao quen quá. Phụ nữ mất tích, đã có chồng con.

“Vừa rồi ông nói là bà nhà tính hay lo,” Helle nói. “Vậy bà ấy chịu mở cửa

cho những ai? Và liệu có thể cho phép người nào vào nhà?”

Anh ta trông thấy hai bố con họ đưa mắt nhìn nhau.
“Con số đó không nhiều đâu,” ông bố khẳng định. “Chắc chắn phải là người

quen.”

“Hoặc ai đó không khiến bà ấy cảm thấy bị đe dọa chăng,” Helle nói. “Trẻ

con hoặc phụ nữ chẳng hạn?”

Andreas Kvale gật đầu.
“Mà cũng có thể là một người có lý do thỏa đáng để vào nhà. Ví dụ như

nhân viên công ty điện lực đến ghi chỉ số côngtơ.”

Người chồng ngần ngừ giây lát. “Có thể.”
“Ông có phát hiện điều gì bất thường ở xung quanh nhà không?”
“Bất thường ư? Ý anh là sao?”
Helle cắn môi dưới. Lên dây cót tinh thần. “Thứ gì đó giống như… người

tuyết ấy?”

Andreas Kvale nhìn con trai, cậu ta lắc đầu lia lịa với vẻ kinh hoảng.
“Tôi hỏi thế để loại bỏ chi tiết này khỏi cuộc điều tra thôi,” Helle nói lấy lệ.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.