NGƯỜI VỆ TINH - Trang 214

- Tôi chỉ có một câu hỏi, nhưng là câu rất quan trọng. Phong bì đựng bức

thư này có dấu niêm phong không?

- Phong bì có niêm phong, vì còn hai bức thư nữa, đề cùng địa chỉ.
Tôi thực sự không hiểu tầm quan trọng của câu hỏi. Nhưng rõ ràng

Patricia hiểu, vì cô gật đầu hài lòng và còn thốt một tiếng “Chà!” khe khẽ.

- Và… - Cả hai chúng tôi bất chợt nói cùng một lúc. Tôi ngừng và để cô

nói nốt.

- có lẽ có một vạch nhỏ ở mặt sau phong bì đã niêm phong? Lần này

không phải màu xanh lá, nhưng chắc là màu xanh da trời.

- Màu đỏ, - tôi nói với cô, dù sao cũng tặng cô cái gật đầu cảm kích.
Patricia lắc đầu, rõ là bực bội.
- Mong rằng vì tùy ý. Màu đỏ không thông thường bằng màu xanh da

trời, nhưng cũng đủ là loại bút mực phổ biến có thể tìm thấy trong bất cứ
văn phòng nào hoặc ở nhà mà không bị chú ý. Tôi phải nói rằng nó rất
khớp với giả thuyết của tôi. Bây giờ chúng ta đã gần tới đó, vụ án sẽ sớm
khép lại thôi.

Tôi gật đầu, hơi kính sợ, nhưng hơn hết thảy là hài lòng vì chúng tôi sắp

kết thúc mọi thứ.

- Thực tế, tôi rất hy vọng có được một lời giải trong ngày hôm nay, hiển

nhiên là đối với một số cái chết và sự kiện rõ ràng là không thể giải thích
này. Nhưng để điều đó có thể xảy ra, anh phải thực hiện tất cả những gì có
thể làm trong ngày hôm nay trong khi tôi ngủ, suy nghĩ, và nếu được thì
mặc thêm một ít quần áo.

Tôi gật đầu và lấy cho mình một ổ bánh mì nhỏ. Nhìn đĩa đồ ăn, tôi mới

nhớ ra mình đói biết chừng nào.

- Tôi sẽ làm. Tôi cho rằng tôi nên nói chuyện với các thực khách sống

sót trước khi chúng ta gặp lại nhau? Tôi nghĩ sẽ tập hợp tất cả bọn họ tại
Lâu đài Schelderup để giữ họ trong quá trình tiến triển của chúng ta, không
để có thể xảy ra chuyện gì bất ưng.

Patricia gật đầu và uống cạn tách cà phê. Bất chợt, trông cô như thể đã

thức dậy quá sớm.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.