NGƯỜI VIỆT TỪ NHÀ RA ĐƯỜNG - Trang 218

103

CÁI TĂM

C

ách đây dăm chục năm, thời cô Tư còn nhỏ, nhiều người hễ cứ ra

đường là phải lấy cái tăm ngậm vào miệng. Ý giả tôi vừa ăn uống no say
rồi đây, để mọi người biết là tôi không nghèo đói, dù rằng sáng ra, trong
bụng chỉ có gáo nước mưa, nước lã.

Nay thì khác, ngược lại nữa. Ra đường ngậm tăm là không nên, ở nhà ga,

phòng chờ, bến xe, mà cứ ngậm cái tăm nơi khoé môi là không đẹp.

Chúng ta chứng kiến không ít, giữa đường phố, dăm bảy anh chị váy xoè

váy xẻ, cà vạt, giày Tây, vừa ở hàng cơm bụi ra, đan tay trên đường, vừa đi
vừa râm ran, và ai cũng "đánh đàn răng" một cách ngang nhiên như trong
phòng kín. Có người còn đưa cái tăm lên mũi ngửi ngửi rồi búng ra xa. Bất
chấp nó trúng vào người ai thì trúng. Thật kinh khủng.

Ăn xong, xỉa răng là cần thiết, nhưng nên chọn tăm nhỏ vừa với kẽ răng

mình. Quan trọng hơn là động tác xỉa răng phải làm ở nơi kín đáo, giống
như chải đầu, cắt móng tay. Bất đắc dĩ phải xỉa răng trước mặt người khác
thì phải khum một bàn tay lại che miệng, chứ không nên há hốc mồm ra
trước mặt người khác, nơi vỉa hè, phòng thường trực, phòng họp...

Bất chợt cô Tư nghĩ vui vui: Mỗi thời mỗi khác. Xưa, người phụ nữ phải

ăn mặc kín đáo, nay lại phô ra càng nhiều càng cho là đẹp. Xưa ngậm tăm
là đàng hoàng nay ngậm tăm là bất lịch sự. Xưa các bậc cao niên mới uống
chút rượu cho thông huyết, nay thanh niên uống rượu tràn lan bất kể sớm
trưa chiều tối, bất luận ở đâu... Không hiểu đúng sai ra sao, hay đã có một
nền văn hoá khác xâm nhập vào đời sống, nhất là lĩnh vực ăn uống.

1999

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.