NGƯỜI VÔ HÌNH - Trang 18

- Đồ súc sinh! - Fearenside vừa rủa, vừa cầm roi bước xuống, trong khi

con chó lấm lét ngước nhìn chủ qua mấy cái bánh xe.

- Ra đây! - Fearenside nói. - Tốt hơn hết mày nên ra đây mau!

Lão Hall vẫn đứng há hốc miệng:

- Ông ấy bị nó cắn đau đấy. - Lão Hall nói. - Để tôi lên phòng thăm xem

ông ta có bị gì không?

Nói xong lão bước nhanh theo chân ông khách- Gặp bà Hall ở hành

lang, lão ta nói.

- Con chó của người đánh xe chở hành lý cắn ông ấy!

Nói xong, lão đi thẳng lên cầu thang. Cánh cửa phòng của người lạ hé

mở. Không cần gõ cửa, lão đẩy cửa bước vào với một tấm lòng đầy thiện ý.

Tấm màn cửa đã buông xuống làm cho căn phòng mờ mờ tối. Thoáng

nhìn, lão Hall thấy một vật kỳ quặc, dường như đó là một cánh tay không
có bàn tay giơ lên như đang vẫy về phía lão, và một khuôn mặt trắng bệch
có ba lỗ đen to tướng nhưng không có hình thù gì nhất định. Ngay lúc đó,
lão bị một cú tống mạnh dữ dội vào ngực và văng ngược trở lại. Cánh cửa
dập mạnh ngay trước mũi lão và khóa ngay lại. Sự việc xảy ra quá nhanh
đến độ lão không có thời gian để quan sát. Như một cái bóng đang vẫy, một
cú đánh và một tiếng gì như một phát súng, rồi lão bị tống ra cái hành lang
hẹp và tối mò này, hoang mang không biết mình đã nhìn thấy cái gì.

Vài phút sau, lão nhập vào một nhóm người vừa đến xúm quanh trước

quán trọ “Xe và Ngựa”. Ở đó, Fearenside đang kể lại đầu đuôi câu chuyện
đến lần thứ hai. Còn bà Hall thì phàn nàn rằng con chó của anh ta không có
phận sự gì để cắn khách trọ của bà cả. Lão Huxter, người bán hàng tạp hóa
bên kia đường đang hỏi thăm. Ông thợ rèn Sandy Wadgers thì lên giọng
phán xử. Ngoài ra còn có đàn bà và trẻ con... tất cả đang nhốn nháo bàn tán.

Lão Hall đứng ở bậc thềm, nhìn đám người đang bàn tán và lắng nghe.

Lão không thể tin được những gì mình đã thấy trên cầu thang, và cũng

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.