NGƯỜI VÔ TỘI - Trang 551

anh và tưởng anh không nhận thấy, yêu cái cách đôi mi nàng khép lại nhẹ
nhàng khi nghe một bản nhạc ưa thích từ radio, cách cánh tay nàng có thể
nắm tay anh bất cứ lúc nào mà không ngần ngại hay xấu hổ. Yêu cảm giác
từ da nàng, luồng điện từ cái chạm của nàng, yêu cách nàng quàng chân
qua người anh những buổi sáng lười biếng, cách bộ ngực nàng ép vào lưng
anh khi họ ngủ, cách nàng hôn anh và kéo lại chăn cho anh những buổi
sáng nàng chui ra khỏi giường từ sớm.

Những điều đó giờ đây có gì khác biệt đâu?

Sự thật không phải lúc nào cũng được giải phóng. Quá khứ của ta là của ta.
Ví dụ như, anh đã không nói cho nàng biết về thời gian ở tù để soi sáng
“con người Matt thật” hay “nâng quan hệ của họ lên tầm cao mới” anh cho
nàng biết vì dù sao thì chắc chắn nàng cũng sẽ phát hiện ra. Chuyện đó
không có nghĩa lý gì cả. Nếu anh không cho nàng biết, tình cảm giữa họ có
sâu sắc được như thế này không?

Hay đó chỉ là một sự hợp lý hoá khổng lồ?

Anh dừng ở một máy rút tiền gần nhà Sonya. Giờ đây anh không có lựa
chọn nào khác. Anh cần tiền. Nếu bà đã gọi cảnh sát thì dù sao đi nữa họ
cũng biết anh đang loanh quanh ở khu này. Nếu họ lần theo dấu vết này,
anh chắc đã cao chạy xa bay trước khi họ tới. Anh không muốn dùng thẻ tín
dụng ở trạm xăng. Nếu anh làm vậy họ có thể lấy được biển số xe của anh.
Như thế này, nếu anh có thể lấy tiền và rời xa khỏi chiếc máy rút tiền này,
anh nghĩ mình sẽ không sao.

Chiếc máy cho phép rút tối đa một ngàn đô la. Anh rút hết số đó.

Rồi anh bắt đầu nghĩ cách đến Reno.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.