NGƯỜI XANH CỦA TRÁI ĐẤT HỒNG - Trang 161

– Sao lại không? Chính tớ nêu đề nghị ấy mà lại.

– Còn về đề nghị thứ hai thì ai tán thành?

Mọi người lại gõ vào tay vịn ghế bành. Bây giờ, Iuri biết rằng, Miro cũng
như tất cả mọi người. Nếu lúc này cậu ta chỉ huy thì lúc khác ai cũng có thể
là chỉ huy được cả. Muốn vậy chỉ cần một điều kiện thôi: hãy như tất cả
mọi người.

Nhưng ngay cả trong những ước mơ kiêu hãnh nhất thoáng hiện vào giây
phút đó, Iuri cũng không dám mơ ước, sẽ đến lúc em cũng trở thành chỉ
huy. Iuri đã hiểu rằng, trước hết em phải trở nên như tất cả đã. Vậy mà họ
đã bỏ cách em rất xa: họ hiểu biết nhiều hơn. Nhưng kiến thức lại là thứ
hoàn toàn có thể đạt được. Bởi vậy, mặc dù ước mơ đó thậm chí không
thoáng qua tâm trí Iuri, nó vẫn sống trong con người em.

– Nửa giờ để suy nghĩ. – Miro nói và nhắm mắt lại.

Trực nhật Ten đi đánh điện và trao nhiệm vụ cho các người máy.

Con tàu trở nên yên lặng. Yên lặng tĩnh mịch, yên lặng của động cơ cũng
không nghe thấy, chẳng khác gì trên thảo nguyên ban đêm, ta không nghe
thấy tiếng lách tách của lũ châu chấu – nó đã trở thành một bộ phận của
khung cảnh tĩnh mịch trang trọng mênh mông.

Cuối cùng, những người máy ghi nhớ đã trả lời, nhưng Iuri cảm thấy chúng
có vẻ bối rối. Trí nhớ điện tử sâu thẳm của chúng dĩ nhiên là đủ tìm thấy
những hành tinh có sự sống và thậm chí có cả nền văn minh nữa. Trước kia,
những nhà du hành vũ trụ của Trái đất Hồng đã khám phá ra các hành tinh
đó và đưa chúng vào bộ nhớ điện tử của các người máy. Nhưng không may,
tất cả những hành tinh này đều cách xa đường bay con tàu đến hàng chục
hay hàng trăm năm ánh sáng. Còn quanh đấy thì những người máy không
biết một hành tinh nào thích hợp cả.

Kvat lắc đầu: – Gay đấy, gay go đấy.

Miro quyết định: – Ta hãy chờ xem những người máy thiên văn chuyên
phân tích và theo dõi nói gì?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.