NGƯỜI XANH CỦA TRÁI ĐẤT HỒNG - Trang 180

Kvat mỉm cười: – Thế mà cậu định đỗ xuống Nam bán cầu đấy!

Nhưng Zed không hề bối rối: – Cậu này lạ thật! Cậu quên là nếu đỗ xuống
gần phía biển ở Nam bán cầu thì cũng có nhiệt độ tối thuận như vậy à?

Đúng lúc đó con tàu lại gần khoảng hình nón tối đen, đây là bóng của hành
tinh trong không gian. Từ ban ngày, đoàn du hành sắp chuyển vào ban đêm.

Và trong ánh hoàng hôn đang đến gần, các nhà du hành thoạt tiên nhìn thấy
một cảnh bình minh khác thường. Nó sáng rực đến nửa bầu trời, và đỏ như
máu. Nó lóng lánh, chuyển từ hồng dịu sang đỏ thẫm, gần như tím. Tất cả
xung quanh đều tràn ngập thứ ánh sáng tuyệt đẹp và xáo động này.

Ngay cả các nhà du hành da xanh đã từng trải cũng nín lặng nhìn ngắm mãi
những màu sắc biến đổi mau lẹ và kỳ ảo của quang cảnh bình minh đỏ khác
thường ấy. Nhưng không thể theo dõi quá lâu cảnh bình minh đó được, vì
con tàu đã đi vào khoảng đêm tối.

Ten thở dài: – Chưa bao giờ tớ thấy một cảnh tượng nào giống như thế …
Đẹp thật đấy! Tại sao lại có cảnh ấy nhỉ?

– Rồi chúng ta sẽ kiểm tra. – Kvat nói với vẻ thành thạo. – Mà này, hành
tinh này tên là gì nhỉ?

Nhưng nhóm người máy không trả lời được câu hỏi ấy. Trong danh mục
của chúng, hành tinh này không có tên.

– Thế thì càng hay! – Không hiểu sao, Miro tỏ ra vui mừng, Chúng ta đặt
tên cho nó là hành tinh Bình Minh Đỏ vậy. Hay đấy chứ các cậu?

Ai mà lại phản đối một việc làm hay kia chứ? Hành tinh Bình Minh Đỏ
quả thật là một tên đẹp.

Và khi ở tầng trước, giữa cảnh ban đêm mờ mờ, đã lại loé lên những ánh
bình minh đỏ rực mà con tàu bay theo đường xoắn ốc đã đuổi kịp. Zed
quay lại và tuyên bố một cách trang trọng: – Chuẩn bị hạ cánh!

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.