NGƯỜI XANH CỦA TRÁI ĐẤT HỒNG - Trang 99

lưỡng đến nỗi chúng tớ hoàn toàn không có việc gì làm cả. Cái khổ là ở
đấy, và như vậy là không đúng. Cậu hiểu chứ?

Iuri thú nhận: – Tớ không hiểu lắm.

– Việc chúng tớ ăn không ngồi rồi một năm rưỡi trời là không nên. Theo
chương trình lập ra ở Trái đất Hồng chúng tớ thì chúng tớ được phép nghỉ
ngơi. Người ta quá thương hại chúng tớ, chỉ lo chúng tớ bị kiệt sức. Nhưng
chúng tớ có kiệt sức đâu, ngược lại, chúng tớ đâm đần độn đi vì suốt ngày
ăn không ngồi rồi. Và sau đó, chúng tớ phải vất vả lắm mới lại bắt tay học
tập được.

– Vậy là các cậu không chỉ bay thôi ư? Các cậu còn học nữa đấy à?

– Thế qua kinh nghiệm của cậu, cậu không biết hay sao?

– Tớ cũng có nghĩ như thế … Nhưng đấy là tớ học tiếng các cậu chứ các
cậu có học tiếng Nga của chúng tớ đâu?

– Cậu này lạ thật! Thế còn toán học, còn hoá học? Còn sinh vật học và
thuyết tiến hoá vũ trụ? Còn hàng trăm các khoa học khác?

– Thế thầy giáo thì các cậu kiếm ở đâu? Họ đi tên lửa cao tốc đến đây, ra
bài học rồi lại bay đi à? Thế họ có để lại bài tập cho về nhà không?

– Cậu đừng có giễu chúng tớ. Chúng tớ học hệt như cậu đã học thôi. Toàn
bộ chương trình học tập ở trường đều được ghi vào băng ghi âm. Bấm nút
một cái là có ngay. Cậu hiểu chứ? Do đó chúng tớ không nhất thiết phải có
thầy. Chúng tớ còn bé bỏng gì nữa và chúng tớ biết tự học lấy.

– Thế … nhỡ các cậu không hiểu hết thì sao?

– Chẳng lẽ bốn đứa chúng tớ hợp lại mà lại không hiểu gì cả à? Chỉ cần
một đứa nắm được thôi. Cậu ta sẽ giúp những người khác. Cái chính là
chúng tớ không xoá đi những băng ghi âm ấy mà giữ lại. Chỗ nào không
hiểu, chúng tớ cho chạy lại.

– Thế nhỡ băng hỏng, không nghe rõ thì sao?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.