NGUỒN CỘI - Trang 127

Nàng xoay về phía Edmond chỗ cái bục, tự hỏi không biết anh có nhận

thấy sự xáo trộn này không, nhưng Edmond Kirsch lại không hề nhìn quan
khách. Rất kỳ lạ, anh lại đang nhìn thẳng về phía nàng.

Edmond! Có gì đó không ổn!
Đúng khoảnh khắc đó, một tiếng rít chói tai vang vọng bên trong mái

vòm, và đầu Edmond bật ngửa ra sau. Ambra kinh hãi nhìn trong khi một cái
lỗ đỏ lòe loang ra trên trán Edmond. Hai mắt anh hơi đảo về phía sau, nhưng
hai tay anh vẫn bám cứng lấy cái bục trong khi cả cơ thể anh cứng đờ. Anh
loạng choạng một lúc, gương mặt anh đầy hoang mang, và rồi, như một cái
cây đổ gục, thân mình anh lạng sang một bên và đổ ụp xuống sàn, phần đầu
lòa máu nện mạnh xuống lớp cỏ nhân tạo khi anh chạm đất.

Ambra thậm chí còn chưa kịp hiểu những gì mình vừa chứng kiến thì

nàng đã cảm thấy bị đè nghiến xuống đất bởi một trong hai đặc vụ Cận vệ.

Thời gian đứng im.

Sau đó… hỗn loạn.
Khi ánh sáng màn hình vẫn đang chiếu hình ảnh xác Edmond đầy máu

me, cả một làn sóng khách khứa chen nhau chạy về phía sau sảnh, cố gắng
thoát ra trước khi có thêm tiếng súng nào nữa.

Trong khi khung cảnh hỗn loạn diễn ra xung quanh mình, Robert

Langdon cảm thấy như đóng đinh tại chỗ, đờ đẫn vì sốc. Cách đó không xa,
bạn ông nằm nghiêng bất động, vẫn nhìn về phía cử tọa, lỗ đạn trên trán anh
phun đỏ lòm. Tàn nhẫn thay, gương mặt vô hồn của Edmond lại đang được
chiếu sáng bởi luồng đèn rọi sáng quắc trên máy quay truyền hình, được bố
trí trên một chiếc giá ba chân không có ai để ý đến, nhưng rõ ràng vẫn đang
phát trực tiếp lên trên mái vòm và cả ra toàn thế giới.

Như thể đang đi qua một giấc mơ, Langdon thấy mình chạy bay về phía

máy quay truyền hình và bẻ ngược nó lên trời, xoay ống kính khỏi phía
Edmond. Sau đó, ông quay người và len lỏi qua đám đông khách khứa đang

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.