NGUỒN CỘI - Trang 128

tháo chạy để hướng về phía bục và người bạn gục ngã của mình, để biết
chắc rằng Edmond đã mất.

Chúa ơi… tôi đã cố gắng báo với cậu, Edmond, nhưng cảnh báo của

Winston đến trễ quá.

Cách không xa xác Edmond, trên sàn phòng, Langdon nhìn thấy một đặc

vụ Cận vệ khom người che chắn cho Ambra Vidal. Langdon vội vã tiến
thẳng về phía nàng, nhưng đặc vụ kia phản ứng theo bản năng - tung người
lên và hướng ra ngoài, nhảy ba bước dài và lao cả thân hình mình vào
Langdon.

Bả vai người cận vệ táng thẳng vào xương ức Langdon, đẩy hết không khí

ra khỏi phổi ông và tạo ra một cơn đau bất ngờ xuyên khắp người ông trong
khi ông ngã bổ chửng về phía sau, đập mạnh xuống nền cỏ nhân tạo. Ông
còn chưa kịp hít một hơi thì hai bàn tay chắc nịch đã siết cứng lấy bụng ông,
vặn cánh tay trái của ông ra phía sau lưng và một bàn tay cứng như sắt ép
chặt lên ông khiến Langdon hoàn toàn bất động vì má trái bị đè nghiến
xuống cỏ. “Anh đã biết trước việc này xảy ra,” người cận vệ quát to. “Anh
có liên quan gì đây!”

Cách đó hai mươi thước, đặc vụ Cận vệ Hoàng gia Rafa Díaz cố gắng vượt
qua từng toán khách khứa đang tháo chạy để đến được vị trí chỗ bức tường
bên nơi anh nhìn thấy chớp đạn nổ.

Ambra Vidal an toàn, anh trấn an mình, vì đã nhìn thấy đồng nghiệp của

mình kéo nàng xuống sàn và lấy thân mình che chắn cho nàng. Thêm nữa,
Díaz cảm thấy rất chắc chắn chẳng thể làm được gì cho nạn nhân. Edmond
Kirsch đã chết trước cả khi chạm xuống đất.

Rất kỳ lạ, Díaz nhận thấy, một vị khách có vẻ đã được cảnh báo trước về

vụ tấn công, nên xông về phía bục diễn thuyết chỉ một khắc trước khi có
tiếng súng.

Dù lý do là gì, Díaz đều biết rằng phải đợi.
Thời điểm đó, anh chỉ có một nhiệm vụ.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.