Hợp quá đi, Kirsch thầm nghĩ, cảm nhận rõ tình trạng náo loạn anh sắp
gây ra trong căn phòng này và cả thế giới ngoài kia nữa.
“Thưa các vị,” anh mở lời, quay phắt lại phía họ. “Tôi tin Giám mục
Valdespino đã chuyển tới các vị lời đề nghị giữ bí mật của tôi. Trước khi
chúng ta tiếp tục, tôi chỉ muốn nói rõ những gì tôi sắp chia sẻ với quý vị
phải được giữ kín hết mức. Nói đơn giản, tôi đề nghị tất cả các vị thề giữ im
lặng. Tất cả chúng ta đồng ý chứ?”
Cả ba người đàn ông gật đầu ngầm tỏ ý ưng thuận, điều Kirsch có lẽ đã
biết thừa rồi. Họ sẽ muốn chôn giấu thông tin này - chứ không phải lan
truyền nó.
“Tôi ở đây hôm nay,” Kirsch bắt đầu, “vì tôi đã có một phát hiện khoa học
mà tôi tin các vị sẽ thấy giật mình. Đó là điều tôi đã theo đuổi nhiều năm,
với hy vọng đem lại câu trả lời cho hai câu hỏi cơ bản nhất về nhận thức của
loài người chúng ta. Giờ tôi đã thành công, tôi đến gặp riêng các vị vì tôi tin
thông tin này sẽ tác động đến niềm tin của cả thế giới một cách sâu sắc, hoàn
toàn có thể gây nên một sự thay đổi mà chỉ có thể mô tả như chúng ta sẽ nói
là - đổ vỡ. Lúc này, tôi là người duy nhất trên Trái Đất có được thông tin tôi
sắp tiết lộ với các vị.”
Kirsch thò tay vào túi áo vest của mình và móc ra một chiếc điện thoại
thông minh ngoại cỡ - thứ anh đã thiết kế và chế tạo để phục vụ cho những
nhu cầu khác thường của riêng mình. Chiếc điện thoại có phần vỏ khảm màu
sắc rất rực rỡ và anh mở bung nó ra như một cái ti vi trước mắt ba người đàn
ông. Thoắt cái, anh dùng thiết bị đó kết nối với một máy chủ siêu an toàn,
nhập mật khẩu gồm bốn mươi bảy mẫu tự của mình và phát trực tiếp một
buổi thuyết trình cho họ xem.
“Những gì các vị sắp xem,” Kirsch nói, “là đoạn cắt thô một tuyên bố mà
tôi hy vọng chia sẻ với cả thế giới - có lẽ trong khoảng một tháng nữa.
Nhưng trước khi làm việc đó, tôi muốn tham vấn một vài nhà tư tưởng tôn
giáo có ảnh hưởng nhất thế giới, để hiểu cho thấu đáo xem tin tức này sẽ
được những người bị nó tác động nhiều nhất tiếp nhận như thế nào.”