NGUỒN CỘI - Trang 384

Khi họ đến gần lối vào, Langdon nhăn mặt nhìn cái phần trang trí kinh

khủng nhất của nhà thờ - một bức tượng Jesus khổng lồ, bị trói chặt vào một
cây cột bằng thừng. Ông nhanh chóng chuyển ánh nhìn tới dòng chữ khắc
phía trên cánh cửa - hai chữ cái Hy Lạp - alpha và omega.

“Mở đầu và kết thúc,” Ambra thì thầm, mắt cũng nhìn các mẫu tự. “Rất

Edmond.”

Langdon gật đầu, hiểu ngay ý nàng. Chúng ta từ đâu đến? Chúng ta đang

đi về đâu?

Đức cha Beña mở một cánh cửa nhỏ trên bức tường có các mẫu tự bằng

đồng, và cả nhóm bước vào, kể cả hai đặc vụ Cận vệ. Đức cha Beña đóng
cửa lại sau lưng họ.

Im lặng.
Bóng tối.
Ở đó, phía đầu Đông Nam của cung thờ bên, Đức cha Beña chia sẻ với họ

một câu chuyện khiến người ta sửng sốt. Ông kể lại việc Kirsch tìm đến ông
và đề nghị có một khoản quyên góp lớn cho Sagrada Família đổi lại việc nhà
thờ đồng ý trưng bày bản thảo có minh họa của Blake trong hầm mộ gần mộ
Gaudí.

Ngay trung tâm nhà thờ này, Langdon nghĩ, sự tò mò của ông càng bị

kích thích.

“Edmond có nói tại sao anh ấy lại muốn cha làm vậy không?” Ambra hỏi.
Đức cha Beña gật đầu. “Anh ta bảo ta rằng đam mê cả đời của anh ta với

nghệ thuật của Gaudí đến từ người mẹ quá cố của anh ta, người cũng rất
ngưỡng mộ tác phẩm của William Blake. Kirsch nói anh ta muốn đặt tập
sách của Blake gần mộ của Gaudí như một lễ vật dâng lên người mẹ quá cố
của mình. Với ta có vẻ việc đó không hại gì.”

Edmond chưa bao giờ đề cập việc mẹ cậu ấy thích Gaudí, Langdon nghĩ

thầm, cảm thấy bối rối. Hơn nữa, bà Paloma Kirsch đã mất trong một nhà tu
kín, và dường như không chắc là một nữ tu Tây Ban Nha lại ngưỡng mộ một
thi sĩ Anh quốc không chính thống. Toàn bộ câu chuyện này có vẻ giống
một sự phóng đại.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.