NGUỒN CỘI - Trang 394

nhiều nhân vật. Thế nhưng, quan trọng nhất, phần văn bản trên trang đó có
vẻ được thiết kế thành những khổ thơ rất trang nhã.

Ngay phía trên đầu trong điện thờ chính, Đặc vụ Díaz đi đi lại lại trong bóng
tối, thắc mắc không rõ đồng đội mình ở đâu.

Lẽ ra giờ này Fonseca phải quay lại rồi chứ.
Khi điện thoại trong túi anh bắt đầu rung, anh nghĩ có lẽ là Fonseca gọi

mình, nhưng khi kiểm tra người gọi đến, Díaz thấy một cái tên anh không
ngờ được.

Mónica Martín.
Anh không hình dung được chuyên gia điều phối quan hệ công chúng

muốn gì, nhưng cho dù là gì thì cô cũng sẽ gọi thẳng cho Fonseca. Anh ấy là
đặc vụ trưởng nhóm này mà.

“Xin chào,” anh trả lời. “Tôi - Díaz đây.”
“Đặc vụ Díaz, tôi là Mónica Martín. Ở đây tôi có người cần nói chuyện

với anh.”

Một lúc sau, một giọng nói quen thuộc mạnh mẽ vang lên. “Đặc vụ Díaz,

tôi là Tư lệnh Garza. Hãy khẳng định với tôi rằng cô Vidal vẫn an toàn.”

“Vâng, thưa Tư lệnh,” Díaz thốt lên, cảm thấy mình bỗng hết sức chăm

chú khi nghe thấy giọng Garza. “Cô Vidal rất an toàn. Đặc vụ Fonseca và tôi
hiện đang ở cùng cô ấy và rất an toàn bên trong…”

“Đừng nói trên đường điện thoại mở,” Garza ngắt lời. “Nếu cô ấy ở một

nơi an toàn, hãy giữ cô ấy ở đó. Đừng di chuyển. Tôi mừng được nghe giọng
cậu. Chúng tôi đã cố gắng điện cho Đặc vụ Fonseca, nhưng không nghe trả
lời. Cậu ta ở chỗ cậu không?”

“Vâng, thưa sếp. Anh ấy vừa đi thực hiện một cuộc gọi nhưng sẽ quay

lại…”

“Tôi không có thời gian chờ đợi. Hiện tại tôi đang bị giam giữ, và cô

Martín cho tôi mượn điện thoại của cô ấy. Nghe kỹ tôi nói đây. Câu chuyện

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.