NGUỒN GỐC MÃ LAI CỦA DÂN TỘC VIỆT NAM - Trang 669

Mã Lai Célèbes: Atho
Mã Lai Á: Asu

Người Mường lại có một danh từ nữa là Khai mà Cao Miên đã mượn.

Khai của Mường có nghĩa là Chó, nhưng đồng thời cũng lại có nghĩa là
Cọp.

Theo cố đạo L. Cadière thì tiếng Việt xưa cũng gọi con chócon khai,

di tích còn thấy mãi cho đến ngày nay tại thôn quê hẻo lánh ở Quảng Bình,
và đó là hình thức cổ sơ của danh từ Cầy.

Cầy là danh từ của đợt I, còn Chó là danh từ của đợt II. Người Mường

thuộc đợt II, nhưng họ nói Chó vì chịu ảnh hưởng ta. Họ cũng nói Cầy với
hình thức cổ là Xhai, nhưng lại cho nó một cái nghĩa rất sang là Cọp vì một
cái luật văn phạm dưới đây.

Ta thấy Lạc Việt đợt I, tức nòng cốt của Việt Nam, có cái đặc sắc nầy là

những danh từ vay mượn của đồng chủng, đồng bào, họ chỉ cho nó giá trị
hạng nhì mà thôi.

Đừng nói chi là danh từ của chi Âu, cả danh từ của chi Lạc đợt II, cũng

chỉ được ngồi ghế hạng nhì. Thí dụ Chơn. Chơn là danh từ của Hùng
Vương, nên nó giữ ngôi sang trọng. Ta có thể nói “Dấu Chơn của hai bà
Trưng trên chiến trường chống Mã Viện”. Nhưng ta không thể nói “Dấu
Cẳng của hai bà Trưng”, vì Cẳng là danh từ của đợt II, ta nghe không sang.

Trong khi đó thì người Chàm và người Nam Dương lại cho danh từ Cẳng

một địa vị thơ mộng và cao quý. Họ nói Cẳng của nàng rất đẹp. Họ nói
Cẳng Trời, thay vì Chơn Trời như ta.

Ta có thể lập ra cái luật văn phạm nầy mà rất ít vấp ngoại lệ:

A) Khi Việt ngữ có hai từ đồng nghĩa, thì luôn luôn từ thứ hai bị lép

vế, và chắc chắn từ đó là vay mượn của một nhóm Mã Lai khác.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.