NGUYÊN HỒNG TOÀN TẬP 1 - Trang 148

mừng hơn: Anh đã chắc chắn rằng tụi lính đoan chỉ để ý đến đò của anh mà
không ngờ tới một người, một người đàn bà trong đó đã thoát lên bờ ngay
chỗ thuyền máy họ vượt qua.

Bao nhiêu phen như thế rồi! Anh cu Năng cười ha hả.

- Nhưng kìa! Cũng trốn đi chứ, trốn đi chứ còn đợi đến bao giờ hở anh

Cu?

Anh chàng ngược ngạo nọ vẫn cười ha hả. Anh đợi cho xà lúp đến gần

hơn tý nữa để vợ đủ thời giờ lẩn vào con đường nào bên bờ đó rồi anh mới
trốn. Dòng sông này với sức gió cuồng nộ này có thấm thía gì. Anh quả
quyết tin ở sức mạnh của hai cánh tay, hai bắp chân và ở cái tài vô địch bơi
lặn của anh có thể ngoi dưới nước hàng giờ.

Nhanh như cắt, anh lộn vào trong khoang, xách một gói nặng những

chén, đĩa, bát, quí giá đã buộc sẵn. Lần nào chở hàng lậu anh cũng sắp
trước như thế: lọt qua được Sáu Kho thì những đồ vật kia vẫn thuộc về chủ
nó, cầm bằng bị Đoan đuổi bắt thì là cái của đền thêm vào cái công vợ
chồng anh trốn tránh.

Ngoắt nhìn thuyền mấy lần nữa, anh Năng nhẹ nhàng văng mình

xuống sông.

Tờ mờ sáng mai chị Năng đã về tới nhà. Chị nóng lòng trông mong

chồng. Bảy giờ, tám giờ, chín giờ... mười một giờ trưa rồi mà anh cũng
chưa về. Rồi tối hôm ấy, sáng hôm sau, hôm sau nữa anh cũng vẫn biệt
tăm.Chiều hôm thứ tư, chị Năng đương ẵm con ra cửa mớm cơm cho nó thì
có hai người bạn chồng về báo tin: "Anh Năng chết rồi !"

Gió càng nổi cơn thịnh nộ, gào thét vang lừng giúp sức cho không biết

bao nhiêu lớp sóng trắng xóa tung vào mạn đò. Chị Năng hoảng sợ. Và, chị
càng hoảng sợ khi thấy từ trong một quãng tối đâu đây dần dần rõ rệt hiển
hiện ra trước mắt chị một hình thù to nhớn trần truồng nằm trong bãi sú,

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.