NGUYÊN HỒNG TOÀN TẬP 1 - Trang 151

Chín thắt xong chiếc thắt lưng sồi xe, cài xong cúc áo, thành kính đặt

hai tay ngang đầu, quỳ gối, lễ bốn lễ trước những nén nhang bốc khói.

Sau cùng, Chín Huyền nằm phục trên chiếu, nghẹn ngào khấn rất lâu,

đại khái:

- Anh Tư Lung Thiên! Hôm nay là ngày giỗ đoạn tang anh, tôi có đĩa

cơm dẻo, bát canh ngọt, ít nhang thơm để dâng cúng, vậy xin linh hồn anh
về hưởng, rồi phù hộ cho tôi và hai con được mạnh khỏe, sung túc như khi
anh còn sống.

Sống khôn, chết thiêng, chắc anh thấu hết mọi nỗi trong lòng tôi và

tình cảnh của tôi. Mâm cơm cúng này nếu có gì sơ sài thì anh cũng đừng
nên chấp trách, mà anh nên nghĩ đến người vợ anh, đã nhiều phen chia sẻ
đắng cay cùng anh cho đến lúc anh chết.

Anh Tư Lung Thiên! Ông trời đã định vậy biết làm sao? Qua được

mặt sông bể chứ ai qua được số kiếp? Nhưng mà cái số kiếp của anh và tôi
lại điêu đứng vất vả quá. Anh thì chết non chết yểu, chết không kịp dối
dăng cùng vợ con, còn tôi thì sống cơ cực với hai đứa con nheo nhóc,
không cha mẹ, anh em, không người bấu víu. Tôi muốn vui mà không sao
vui được, muốn khóc lại sợ khóc lắm sẽ héo hắt, lỡ ra ốm yếu, lúc ấy con
cái bỏ cho ai? Thành thử ngày đêm tôi âm thầm một bóng, hết tháng này
sang tháng khác.

Lại còn khổ một nỗi, chẳng biết mồ mả anh ở đâu mà thăm viếng, và

cũng chẳng ai biết để hỏi han. Và dù có biết chăng nữa cũng phải nén lòng
đợi chờ vài ba năm đến hết tội nợ mới có thể sửa sang chăm nom được.

Anh Tư Lung Thiên, mà nào tôi ăn ở với anh đã lâu la gì, tình nghĩa

vợ chồng đã lấy gì làm đằm thắm! Nhưng tôi vẫn nhớ tiếc những ngày ấy
lắm anh ạ. Người ta phải ruộng sâu trâu nái, nhà ngói, cây mít, chứ tôi với
anh chỉ hai bàn tay trắng cũng đủ nuôi thân. Danh giá không thiết, giầu

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.