NGUYÊN HỒNG TOÀN TẬP 1 - Trang 187

Sao hôm nay điệu kèn vang to thế? Hay bởi dạ dày Nhân rỗng quá nên

Nhân nhiều hơi chăng?

Điệu kèn bỗng ngừng, dưới ánh mặt trời đã chói lọi gay gắt. Nhân đen

từ từ đưa ngang cánh tay khẳng khiu gạt mồ hôi trán. Một giọt rơi xuống
mắt, xót quá. Nhân phải dụi dụi một hồi lâu bằng mảnh khăn bông giắt ở
cạp quần. Rồi Nhân nhấc miếng vải vàng rải ra giữa thềm gạch.

Bắt đầu từ phút này Nhân đen mới được người ta chú ý một cách sốt

sắng.

Chung quanh Nhân có tới hàng mấy trăm người. Nhiều nhất là trẻ con,

đến các phu phen ế việc, những người đi ở vờ vịt ra máy lấy nước, và vài
bọn đàn bà nhà quê bỡ ngỡ ra tỉnh. Nếu không có mấy người quần chùng
áo dài và mấy người lính vừa uống rượu ở hàng ra, thì tốp khán giả nọ sẽ
làm Nhân đen dù kiên tâm tới mực nào cũng phải nản lòng. Với những
người xem cũng túng thiếu, cũng bệ rạc như mình thì Nhân còn trông hòng
gì?

Nhân đen đi ngược bằng tay ba bốn lần chung quanh hè, lại đến giồng

cây chuối và nhào lộn trên mặt đất.

Nhân như không phải là một người bằng xương mà toàn bằng thịt.

Lưng Nhân lúc uốn cong như lưng tôm, hai chân Nhân lộn ngược về đằng
sau quặp lấy cổ, cánh tay Nhân như rắn vờn trên mặt đất.

Bao nhiêu tiếng vỗ tay, tiếng reo hò không ngớt. Trong phút ấy, từ

người lớn đến trẻ con tưởng chừng như đã lạc vào được một rạp xiếc nào.
Họ không ngờ bỗng dưng lại được khoái chí đến chừng ấy. Trời! Một cuộc
vui hiếm có làm sáng lên cả một quãng ngày đói khó của một đời hèn hạ
kéo dài.

Những trẻ con ăn mày, những trẻ bán hàng rong ế ẩm thích quá nhảy

như choi choi. Những người phu khuân vác mồ hôi chảy đẫm trên lưng da

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.