NGUYÊN HỒNG TOÀN TẬP 1 - Trang 215

Đến ngày nay...

Người mẹ cúi cúi vào nhà. Y vừa đặt thùng bánh cuốn xuống chõng,

cả thằng Tý và ba em nó liền bâu đến. Hai đứa nhỏ tranh nhau lật cái vỉ
buồm đen nhờn những mỡ và sặc mùi nước mắm lên. Nhanh mắt, một con
bé nhớn túm được gói quà bèn cướp lấy ù té chạy. Thằng Tý vội đuổi cùng
với hai đứa nhỏ lếch thếch chạy theo.

Người mẹ lắc đầu, nhìn lũ con. Y chờ chúng nó đi hết thì đến lay

thằng bé thứ nhì dậy. Y đưa vào tay nó chiếc bánh giò, xoa xoa trán nó:

- Đây bánh của con đây. Ban nãy hàng cháo đi qua, thằng Tý nó có

mua cho con ăn không? Con đã khỏi hẳn sốt chưa?

Thằng bé ấp lấy miếng bánh vào ngực, chỉ lờ mờ nhìn mẹ. Người mẹ

vỗ về, dặn dò nó mấy câu nữa đoạn quay sang cánh phản bế nhấc con bé
vào lòng. Con bé mở choàng mắt và vừa thoáng nhận ra cái khăn vuông và
hơi hướng quen thuộc, nó liền toét miệng cười. Người mẹ vuốt mồ hôi trán
cho nó rồi lấy vạt áo lau mũi, mồm nó nhoen nhép. Không dám để nó chờ
lâu, y trật vội yếm, nhét vú vào cặp môi đỏ chót của con bé chỉ hau háu hập
bú.

Ánh nắng không còn chói lọi. Rải lên mái lá trước nhà Tâm, một thứ

bụi vàng diệp lung linh dưới sắc xanh trong của da trời. Đầu nóc nhà, hai
chòm cau xào xạc loang loáng như những cánh chim trả. Ngoài sân, những
vũng nước mưa đọng chiều qua hắt ánh sáng lên qua những làn hơi trắng
mong manh.

Ngồi xoa mảng lưng của con bé sần như da cóc vẫn còn nóng sực,

người mẹ thờ thẫn nhìn ngoài trời sáng sủa, lộng lẫy trong ánh sáng và
tiếng ồn ào với những ý nghĩ một phút một thêm tơi bời...

Bóng râm dần dần đậm nét! Các mái lá thẫm lại. Mấy thân cau không

còn là những dòng ánh sáng chảy từ nền trời lơ nhạt xuống nữa. Bốn đứa

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.