NGUYÊN HỒNG TOÀN TẬP 1 - Trang 217

hấp hối. Chợt Tâm phều phào:

- Cho tôi uống nước... khát lắm...

Ấm dành nhà còn nước nhưng nguội quá. Người mẹ phải chạy ra

ngoài đường mua nước nóng. Thấy vợ đưa cho mình bát nước bốc hơi ngút,
Tâm liền chống tay, lẩy bẩy ngồi dậy. Nhưng chưa cất nổi cái đầu lên, Tâm
đã nằm sập xuống, không thể được! Tâm ốm lâu quá rồi. Cái sức khỏe còn
sót lại kia được bao nhiêu! Hai cánh tay Tâm cứ run bắn, đầu Tâm lại nặng
trĩu, nhức nhói, choáng váng thêm.

Người vợ phải ngồi hẳn xuống đỡ chồng lên cánh tay mình và bưng

bát nước kề vào hai răng lập cập của chồng. Cúi sát vào cái miệng vều nọ
sộc ra một mùi hôi quá thể, người vợ thoáng rợn. Mắt y xanh lên, toan quay
ra chỗ khác.

Tâm uống tham quá. Hết nước rồi mà Tâm vẫn còn níu lấy bát, dốc

ngược lên, để nước cặn chảy tong tong cả vào mũi khiến Tâm ho sặc sụa.

- Thôi... đặt tôi nằm xuống. Lưng tôi buốt quá, có mua lá náng chờm

cho tôi không?

Người vợ gật đầu, đấm bóp cho Tấm một lúc nữa rồi mới đứng dậy.

Sợ giời sập tối, y vội vàng đem nồi niêu ra cầu rửa. Đương vo gạo thấy
tiếng Tâm gọi, y tưởng Tâm giục lại càng mải miết:

- Hẵng chờ tý nào, còn phải nhóm bếp chứ.

Vừa nói người vợ vừa đưa cánh tay gạt mồ hôi trên trán. Nhưng chưa

kịp chớp mắt vì mồ hôi rớt vào mắt xót, người vợ đã lại thấy tiếng gọi khàn
khàn của Tâm. Y đành phải đặt rổ rau và rá gạo lên vại nước, chặn bằng cái
thớt rồi vào nhà:

- Cái gì, mình...

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.