NGUYÊN HỒNG TOÀN TẬP 1 - Trang 218

Tâm giơ một cánh tay lên rung rung:

- Đỡ tôi dậy, cho tôi uống nước nữa.

- Chết sao uống nhiều thế? Cố chờ tý nữa tôi sắc lá hương nhu mà

uống.

Tâm lắc cái đầu bù xù và lừ đừ, đưa hai con mắt đỏ ngầu nhìn vợ:

- Khổ quá cứ cho tôi uống, không tôi chết khát mất; nước chè tươi hay

nước lã cũng được. Tôi uống rồi tôi chết cũng được mà.

Người vợ thêm lo sợ. Y thấy tiếng Tâm nói hơi ngọng ngọng và hơi

thở càng nặng mùi, càng ngắn. Y cuống quýt, lại xách ấm tích đi mua.

Lần này, được đỡ dậy, Tâm hập luôn bát nước không kịp để vợ đưa,

làm sánh quá nửa bát nước ra chăn. Nhưng Tâm chỉ hớp có vài hụm rồi
ngặt cổ ra, mắt trợn ngược, thở dội lên. Người vợ suýt buột tay. Đặt được
Tâm nằm gọn trong cái chăn. Y cũng run và thở hổn hển. Y vuốt vuốt ngực
cho Tâm rồi nắn bóp từ thái dương xuống khắp cả chân tay Tâm.

Bỗng người vợ giật mình, nhớn nhác cúi xuống nhìn Tâm.

- Tàu An Xương trong Nam ra rồi nhỉ? Có nhiều gạo bốc lên không?

Người vợ không đáp. Y càng xoa mạnh ngực Tâm mà những tiếng

hừng hực nghe như những tiếng của kẻ bị tra tấn đã lả. Sau mấy cái hớp
hớp không khí, Tâm lại nghển cổ lên, lào phào:

- Thằng Tu và cái Tý út đã khỏi sốt chưa? Không! Không... mai tôi

phải đi làm thôi... Bu mày mau đi nướng lá cho tôi chườm đi... mau lên...

Ngừng lại, Tâm nấc nấc mấy cái rồi từ từ nhắm mắt. Những giọt nước

nóng nóng liền rào ra, ròng ròng xuống gò má.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.