NGUYÊN HỒNG TOÀN TẬP 1 - Trang 230

- Đây tôi chỉ có một hào. Nhưng dúi cho thằng soát vé kia - Toàn chỉ

một người mảnh dẻ ngồi bên - rồi mình vào ngồi xem ở hạng nhì hay hạng
ba tùy ý.

Thịnh còn dùng dằng, Toàn đã kéo luôn vào cửa. Lúc đó không có ai

đi lại gần đấy. Người xem ảnh quảng cáo dồn cả về phía cửa bên kia. Anh
soát vé thấy hút Toàn tiến đến, liền đưa nhanh mắt lấm lét nhìn. Cặp mắt
trong quầng thâm loang loáng như lưỡi dao cạo liếc nhanh. Sự gian lận làm
rung rung cánh tay hắn khi hắn đưa tay ra vờ xé vé. Thịnh cũng là một kẻ
cắp rồi.

Thấy Toàn không đưa mình vào ghế mà còn dẫn đi dẫn lại, Thịnh hỏi

thầm, thì Toàn khẽ đáp:

- Bây giờ còn vắng lắm, mà những thằng đi lậu như mình cứ tuôn cả

lên ghế trên, chủ nó biết mất. Anh chịu khó chờ đến lúc tắt đèn sẽ ngồi.

Nhưng đến lúc nổi hồi chuông thứ ba, mặc dù Toàn trà trộn vào hạng

trên, Thịnh không bỏ cái chỗ ngồi ở dãy ghế chót kia. Sau phim thời sự,
thấy tâm trí rối loạn vì những sự băn khoăn, Thịnh muốn ra về. Song hai
giờ trước, đã đi bộ quá nhiều, Thịnh đành ngồi rốn lại cho hai ống chân hồi
sức.

Nét mặt xanh xám lấm lét của người soát vé càng bám chặt lấy trí

tưởng tượng Thịnh. Cái cảm giác ghê rợn khi bàn tay xương xương run run
của hắn giơ ra nắm lấy bàn tay Thịnh vẫn riết chặt lấy Thịnh. Thịnh không
trông lên màn ảnh, lờ đờ nhìn ra ngọn đèn đỏ trong một lồng kính có những
nét chữ đen ở lối đi bên. Bóng tối của những góc tường và màu ximăng
xám nhạt làm dịu mặt Thịnh. Thịnh cố tìm tòi một sự giải quyết trong làn
ánh sáng lờ mờ của ngọn đèn nhả xuống.

Vào một buổi trưa mùa hè nhưng Thịnh không thấy bức lắm. Lòng

Thịnh dần lắng lại, tai Thịnh để cả vào một thứ tiếng thì thầm trong sự yên

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.