NGUYÊN HỒNG TOÀN TẬP 1 - Trang 231

lặng nặng nề.

Người soát vé không phải ngồi đón khách. Hắn nhẹ nhàng bước đi

bước lại từ cửa ra vào đến bục gỗ dưới màn ảnh. Thân thể hắn gầy còm,
thấp, lướt bóng trên mặt tường. Cái bóng mờ quá gần tan hẳn với màu vôi
nhợt nhạt. Thỉnh thoảng hắn lại ngước đầu nhìn về một góc nhà. Hai con
mắt lấp loáng trên gương mặt xám ngắt. Rồi hắn lại cúi đầu xuống như bắt
đầu vội vàng sắp chạy trốn.

Người xem vẫn im lặng. Một vài đứa nhỏ cựa quậy trong lòng người

lớn. Luồng điện chiếu lên màn ảnh thả một làn ánh sáng xanh xuống những
bóng người ở suốt dẫy giữa. Khói thuốc lá cuốn lên rồi tản ra trong thứ bụi
sáng biếc đó.

Thịnh như không nghe thấy tiếng nói của máy phát thanh. Thứ tiếng

thầm thì ấy càng rõ rệt bên tai anh. Nó là tiếng trống ngực của người soát
vé hay tiếng rên xiết của nỗi lo sợ vì những lời dọa nạt làm một người khi
phạm tội thấy bất kỳ cái gì cũng có thể tố cáo hành vi bất chính của mình?

Một lúc lâu sau, người soát vé gieo mình xuống cái ghế bên cánh cửa,

dưới ngọn đèn đỏ, gần chỗ Thịnh. Thịnh có thể nhìn rõ mặt hắn. Hắn còn
trẻ lắm, hăm ba, hăm bốn là cùng. Trán hắn còn nhẵn bóng, gò má hắn cao
nhưng là vì khổ mặt hốc hác. Cằm hắn lẹm, yết hầu lộ rõ rệt. Với mớ tóc
húi cao và cái áo dài thâm cùng đôi giày cao su, tất cả những nét trên đều
cho biết hắn là một người học trò quê mùa, nghèo nàn hiện đang là đứa con
" cơm gạo " của một gia đình khốn khó. Thêm sắc da xám ngắt và hai
quầng mắt thâm đặc, gương mặt kia còn kể đến cả những ngày đói rét học
thâu đêm, những giờ mệt nhọc, ốm yếu mà vẫn phải gắng gượng đi làm,
những lúc chết hẳn người trong sự đay nghiến vì làm không đủ ăn. Trời,
nếu hắn còn đa mang vợ con, mà người đàn bà nọ lại đần độn, mấy đứa trẻ
lại sài đẹn quặt quẹo luôn!

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.