NGUYÊN HỒNG TOÀN TẬP 1 - Trang 233

NGUYÊN HỒNG TOÀN TẬP 1

Nguyên Hồng

www.dtv-ebook.com

Mối Hờn

Mắt họ đều sáng cả lên, dồn vào người khách. Người nọ cúi mặt

xuống, xiết xiết móng tay lên chiếu. Nét mặt y tối thêm. Cái nước da dầu
dãi ấy sạm hẳn lại trước ánh sáng gay gắt của ngọn đèn dầu tây vặn cao,
khói ngùn ngụt. Mãi y mới cất tiếng run run:

- Thôi, như thế này thì xin các anh em vui lòng giúp cho. Đây tôi còn

đúng một chục bạc, tôi đưa hầu nốt cả anh em. Tôi xin thề với quỉ thần hai
vai rằng nếu tôi có thể xoay giở thêm được nữa thì bóng đèn này tắt, tôi tắt
theo, không còn được về mà ăn thêm một Tết nữa với bố già và hai con dại
của tôi.

Lùn đưa mắt nhìn Ba. Ba ngước lên trông Giản. Nhưng Giản vẫn đăm

đăm. Minh Trổ đứng bên Giản liền cười nhẹ mấy tiếng rồi bàn tay phải cụt
hai ngón của hắn lừ lừ đưa ra nắm lấy bàn tay rung rung của người khách:

- Vâng! Ông đã cạn nhời nói như thế anh em xin nhận và xin hết sức

giúp ông. Nhưng anh em muốn thưa với ông điều cuối cùng này là công
việc xong xuôi, ông để lại cho anh em con "đoàn" này.

Người khách chớp mắt một cái. Y lại cúi mặt xuống, môi mím mím.

Một lúc sau, y bật ra một tiếng thở gằn đoạn nắm chặt lấy bàn tay tàn tật
của Minh Trổ, nói như nức nở:

- Thôi, được anh em rửa cho cái nhục này, tôi há còn dám tiếc nó - Y

lắc đầu - Vậy tôi xin biếu anh em và mong anh em giữ gìn nó cho vì nó là
cái vật tự tay tôi làm ra mà hai ba năm nay không bao giờ tôi dám rời nó
hoặc không tơ tưởng đến nó.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.