NGUYÊN HỒNG TOÀN TẬP 1 - Trang 235

thêm được ai hay được việc gì làm. Hôm 23 đây y được tin vợ y và kẻ thù
vừa ở Sài Gòn về, đem hàng bạc nghìn về tậu ruộng, sắm sửa, may mặc.
Mồng hai tết cặp nọ lại vào trong ấy. Chuyến này thì thật y hết trông mong
hắn và người đàn bà kia trở về đất Bắc ...

Những chén rượu đầy lại cạn. Ba hất mạnh cánh tóc cánh gà lên, mắt

gờm gờm đưa lướt qua mâm rượu và qua mặt các bạn:

- Anh em! Định ai đi bây giờ?

Vừa nói Ba vừa giơ cái cánh tay trổ quấn một mình rắn và những đáo

hoa lăm lăm:

- Không! Không ai cả! Phải phần tôi!

Lùn cười gằn, cái cằm vuông bạnh ra:

- Sao lại phần anh? Sao lại không phần Ba, phần Giản, phần Đậu Nhất

hổ này? Không! Không phần ai cả!...

Ba gừ một tiếng, bàn tay nắm chặt đưa đi đưa lại trước mặt:

- Không! Không! Lần này xin anh em để tôi. Đã lâu lắm rồi tôi không

được động đến con "đoàn" "sứa" (1)nào cả. Tôi cũng nhớ anh em trong
"hỏa loẹt" (2)lắm rồi! Tôi đã đến nỗi nào đâu! Ha ... ha ... Anh em khinh Ba
này quá!

Giản vẫn im lặng, duy có cặp mắt càng loáng lên, ngầu ngầu nhìn mọi

người. Minh Trổ hất hàm:

- Kìa Thiết Giản! Nghĩ gì mà lung thế? Buồn chăng? Giời ơi! Việc gì

mà phải buồn? Sao đến lúc này đông anh em mà vẫn còn buồn?!

Giản nhếch mép cười, uống cạn chén rượu. Môi dưới của Giản thâm

nhợt và bị xẻ đôi hơi mím lại. Minh Trổ vội quài tay lấy chén rượu rung

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.