rung trong tay Giản mà rót ồng ộc vào chén mình:
- Giản "sưa" (3)rồi sao? Thôi, để Minh đỡ vậy ... A ha ha ...
Trước cặp mắt Giản lừ lừ đưa nhìn, Minh Trổ thoáng có một ý nghĩ
rờn rợn. Hắn vội cười và quay rót cho Giản:
- Nói thế chứ, Giản "sưa" làm sao được! "Diễn hàng bo" (4)Giản đánh
ngã cả Bẩy Nhè bên Hạ Lý thì giờ mươi chén này mùi gì! Đây, tôi lại tiếp
Giản đây. Kìa! Giản! "cộng" (5)chén rượu của tôi mời đi.
-----
(1) Sứa: sắc.
(2) Hỏa loẹt: đề lao.
(3) Sưa: say.
(4) Diễn hàng bo: uống từng bát.
(5) Cộng: cầm.
Ha ... ha... ha... Minh Trổ cười sằng sặc và cất cao giọng:
"Ai đưa... tôi đến... chốn này...
Bên kia... tòa án... bên này... lao đề lao..."
Hát xong, Minh trổ lại cười sằng sặc, vỗ vai Giản:
- Đây còn là "hỏa loẹt" nữa đâu, Giản ơi! Và bữa rượu này có phải bữa
rượu vào phép, quây quần, chen chúc nhau ngồi "mổ" trên xà lim với
những bát gáo dừa đâu?