NGUYÊN HỒNG TOÀN TẬP 1 - Trang 238

Lùn cũng vội tranh rút theo, nhưng hắn thất vọng, gằn tiếng:

- Nhất sách! Cũng quân đen!

Hồi hộp.

Minh Trổ lại đưa mắt nhìn Giản, một trong hai người cuối cùng mà sự

ngẫu nhiên sẽ chọn đây. Thì Giản đã nhoai người ra, nhắm nghiền mắt, vơ
lấy hai cây bài trên chiếu, trang đi trang lại. Mọi người đều tưởng sắp hoa
cả mắt trong cái giây chờ đợi. Ai "bồng" "đoàn" đây?!! Ai "bồng" "đoàn"
đây?!!

Đét! Như một tiếng roi da quất nhanh lên da thịt người, cây bài đỏ đã

vật ra chiếu:

- Bát vạn! A! Bát vạn! Thế là Thiết Giản "bồng" "đoàn" rồi!...

Lùn vồ lấy cây bài, Ba thì reo lên.

Trước ánh đèn nến ngùn ngụt, cây bài nền trắng in hình con cá và

những hoa chữ đỏ tươi nổi bật lên như thật một con cá đẫm máu vùng giẫy.
Mặt Giản bừng đỏ. Mắt Giản lấp lánh. Giản, Minh Trổ không nén được
những nhịp thở hổn hển, đành để dội ra luôn mấy tiếng gằn. Minh đau
đớn... Minh đau đớn... Minh thấy sao Giản lại chọn phải quân bài đỏ ấy?
Lần này thì Giản thoát sao khỏi được án chém nếu đêm nay Giản lại đem
dao đi lấy dấu. Giản vừa vượt lao ra. Giản chưa khỏi những vết thương của
lính bắn và của bức tường mảnh chai đã làm Giản bại cả một nửa người. Và
Giản cũng còn bố già phải nuôi nấng. Người cha này tam tứ phen đã cầm
dao đuổi chém Giản. Ông bảo ông chết thì thôi chứ không nhận cái đứa con
du đãng như Giản. Tiếc rằng ông không được biết sớm sự hư hỏng của
Giản chứ không ông quyết trôi sông Giản ngay từ thuở Giản mới nhớn và
ngạo ngược. Trước kia ông vẫn sống bằng cái chõng trầu nước bán cho
những phu xe ở đầu đường. Gần đây ông bị mù, ông phải ở nhà chữa cái

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.