NGUYÊN HỒNG TOÀN TẬP 1 - Trang 237

Giản vẫn không nói. Chợt y đặt dằn chén rượu xuống cạnh mâm, quay

lại với lưỡi dao, đưa ngược lưỡi dao trông thẳng lên sống mũi mình. Đôi
mày rậm và xếch chau lại. Giản thong thả buông tiếng:

- Trong anh em đây ai cũng có thể đi được cả, và chính tôi, tuy - Giản

cúi cúi mặt, ngừng lại một giây - thôi! bất tất phải nói. Vậy không nên anh
em nào tự nhận "bồng" (6)"đoàn" mà chỉ nên ...

-----

(6) Bồng: đem.

Lùn vội kêu lên:

- Chọn bài, a! Như thế lại theo cái lệ chọn bài. Không! Không! Xin

anh em cứ giao "đoàn" cho Đậu Nhất hổ này.

Giản vươn tay đặt lên vai Lùn, cười:

- Như thế lại Minh Trổ, lại Ba và cả Giản nữa cũng đòi "đoàn" thì sao?

Mắt Lùn long lên nhìn Giản. Giản lắc đầu và vẫn giữ nụ cười trên cặp

môi bị chém xẻ làm đôi. Giản kéo Lùn ngồi hẳn xuống đoạn quay lại, với
lấy một cọc bài tổ tôm trên mặt bàn. Giản rút ra bốn cây, một quân nhị văn,
một quân tứ vạn, một quân nhất sách và một quân bát vạn.

- Thôi đây, anh em nên chọn đi.

Minh Trổ thoáng nhìn Giản. Hắn run run muốn bảo Giản một nhời,

nhưng không hiểu sao cổ họng hắn như tắc và lưỡi thì ríu lại. Bên cạnh
Minh, Lùn lại chồm lên, toan nói nhưng Ba liền kéo lấy hắn:

- Như thế phải rồi! Đúng rồi! Đây, tôi ... (Ba rút phắt một cây bài úp

lên, quật đét ra chiếu) - A! Quân nhị văn... quân đen...

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.