NGUYÊN HỒNG TOÀN TẬP 1 - Trang 241

- Suýtítít...

Giản kêu rít lên, khe khẽ. Lưỡi dao gài ở túi áo trong cứa vập phải tay.

Giản giật tay ra. Thấy rát và ươn ướt, Giản giơ chỗ đau rớm máu ra ánh
sáng cây đèn bên đường, mút vội những giọt máu. Nhổ dứt bãi nước bọt
mặn lợm, Giản nhấc lưỡi dao ra, chau mày nhìn. Đến giờ, cầm nó ở trong
tay và ngay dưới mắt, Giản mới nhận thấy rõ cái mỏng của lưỡi thép. Nếu
không có cái chuôi sừng thì nó hệt như một lá lúa loáng sương mờ đêm
trăng. Chỉ hơi đưa tay, lưỡi thép này cũng đủ suốt qua rất ngọt những khớp
xương rắn chắc nhất. Giản nhìn thêm giây nữa rồi lật sang mặt kia. Một
gợn sáng gai góc lướt qua mắt. Giản gõ nhẹ một ngón tay lên. Keng...
keng... như là những tiếng của đồng chuông ngân sâu vào tai Giản.

Một hình ảnh vụt nổi lên.

Giản thở hắt ra một cái mạnh.

Giản tưởng đến lần trước đây, chưa đầy hai năm, cũng với một lưỡi

dao, Giản chém sả vai một người để cướp món hàng lậu. Lần ấy Giản bị
một năm tù và năm năm biệt xứ. Hết hạn, lại với lưỡi dao, Giản lại nay
sòng bạc này, mai một cổng kho, một ngõ hẻm khác. Chưa được mấy
tháng, vòng xích lại khoá chặt cổ tay Giản, và đây kia, xa một chút, sau
những lùm cây lù mù, cái đề lao ấy lại giam Giản.

Lần này! Thôi lần này! Nhẹ thì cũng là cái "sổ đỏ chung thân" sẽ đóng

vào ngực áo. Hà Giang. Lai Châu. Côn Lôn... Đây Giản lại gặp những bạn
bè tội lỗi. Tù... tù mãi rồi đi đầy... rồi hết đời! Năm nay Giản hăm sáu. Hai
mươi sáu tuổi thế mà hết một đời... Khốn nạn! Sao lại thế? Bố mẹ đẻ ra
Giản cũng đủ cả, khỏe mạnh, tinh nhanh mà sao đời Giản lại thế? Kìa kìa...
cái trường Bonnal ngày xưa Giản hai buổi cắp sách đi về, cũng quần chùng
áo dài, cũng được tiền ăn quà, tiền đánh đáo, chơi bóng dù bố Giản chỉ là
cu ly kéo xe và mẹ Giản bán rau rong phố. Ừ, nhà nghèo, không được theo
đòi lên tận những lớp thành chung, cao đẳng, nhưng bố mẹ có dám để cho

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.