NGUYÊN HỒNG TOÀN TẬP 1 - Trang 244

hồn của Giản. Giản chỉ xa Tít em một ngày cũng thấy choáng váng, như
điên như dại. Mà Tít em càng ngọt nhạt với Giản, Giản càng lao đầu đi làm
tiền, lao đầu vào lòng Tít, như bị say hoa mắt, như bị hút vào một làn lửa
rực... Đùng cái, Tít lơ hẳn Giản. Cái Tít em bán cà phê bánh ngọt ở chợ đã
thành bà Balô chủ chợ. Cái áo vải đồng lầm, cái quần nái, cái khăn vuông
đã biến đi, nhường cho cái áo bồng vai, quần khít đũng, tóc uốn và
nhuộm... rồi nào vàng, ngọc đầy tay đầy cổ. Tuyết An! Người đã đều gọi
Tít bằng cái tên này. Tuyết An diện ôtô đi Đồ Sơn. Tuyết An diện ôtô đi
chợ phiên. Tuyết An diện ôtô đi đăng-sinh... Tuyết An đã thành một bà tiên
không còn nhìn qua Giản.

Ngay sau đó một tháng, Giản đi tù. Và những án tù bắt đầu từ đó cứ

chồng lên đời Giản... Cả bầu trời như đổ sầm xuống. Giản phải đứng hẳn
lại, chao đảo giơ tay với lấy cái cột đèn. Gục mặt lên cánh tay ấy, mặc cho
nước mắt đầm đìa... Mặc cho đã nghiến rít lấy môi, sự đau rát vẫn cứ dội
lên trong lòng Giản. Giản thở hồng hộc. Dưới cặp mắt Giản đầy những
đốm sáng, lưỡi dao ở trong túi áo trật ra, rung rung, thích thích vào ngực
Giản.

Chợt Giản đứng vùng lên, rút lưỡi dao ra, vút một cái vào không khí,

rít tiếng:

- Tít em và thằng Sệ kia! Lần này thì chúng mày phải chết! Không!

Giời ơi! Chúng mày phải chết.

***

Trưa hôm mồng một và suốt mấy tháng ròng, khắp tỉnh Hải Phòng và

ra cả tới Quảng Yên, Hồng Gai, vào cả tới Vàng Danh, Uông Bí, rầm lên
cái tin sau này:

Cả vợ chồng người Tây Balô chủ chợ bị chém nát nhừ. Hung thủ

không lấy qua một vật gì. Khi chém xong lại tung tất cả vàng bạc, của cải

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.