NGUYÊN HỒNG TOÀN TẬP 1 - Trang 262

đỏ mọng của anh đẹp như hai múi quýt. Toàn thân anh là một sức hấp dẫn
tất cả tình yêu của người mẹ vì vẻ hồn nhiên dễ mến thương và tất cả khiếu
thẩm mỹ của những ai say mê cái sức mạnh đẹp đẽ của bắp thịt.

Bà mẹ lấy vạt áo chấm nước mắt rồi ngẩng đầu lên:

- Con nên nghĩ kỹ. Thà ở nhà lần hồi bữa rau bữa cháo mẹ con được

trông thấy nhau còn hơn. Mà biết đâu chỉ nay mai con lại có việc làm ngay
tỉnh nhà. Con nên nghe mẹ con ạ. Mẹ van con.

Thưởng không đáp, nét mặt anh bỗng biến sắc. Anh tưởng tới vì sự

bịn rịn này có lẽ anh đến phải đi trốn. Ý nghĩ tàn nhẫn ấy thích những mũi
gươm vào tim anh. Anh gục mặt xuống đầu gối, cắn ghì lấy môi, để cái
cảm giác đau đớn đánh át sự bứt rứt của tâm trí đi.

Chiếc chõng tre bỗng kêu cót két. Tiếp đến những tiếng ho dồn dập ở

ngực lép kẹp của ông cụ già rút ra. Tiếng ho vừa dứt, thằng nhỏ con chị
Năng khóc thét lên ở dưới bếp.

Đầu Thưởng đã bốc nóng.

Thấy Thưởng yên lặng một lúc lâu, bà mẹ tưởng con đã xiêu lòng vì

sự van xin tha thiết của mình, bèn lay vai Thưởng thúc giục:

- Con nên nghe mẹ... Thôi con đi ngủ đi kẻo mệt. Khuya lắm rồi!

Thưởng bật tiếng nói, mặc dầu anh cố gắng ngăn giữ.

- Vâng, con xin nghe mẹ đi ngủ. Nhưng mai con sẽ đi!

Sắc mặt bà mẹ bỗng tím lại; bà nhìn thẳng vào mắt Thưởng làm thinh

hồi lâu, rồi bà dằn tiếng:

- Anh nhất định đi? Mai anh đi?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.