NGUYÊN HỒNG TOÀN TẬP 1 - Trang 260

thở nấc.

Hết vốn rồi, hàng ngày mai không làm! Chồng quang gánh của bà lẩn

trong xó tối bị chuột đến sục sạo luôn. Nhưng có gì mà mò mẫm! Một sợi
bún cũng không còn dính ở mẹt, một mẩu xương, một vụn thịt cũng bị đứa
con chị Năng nhặt nhạnh. Tất cả đều nhẵn quẹn, những thúng mủng ấy, tất
cả đều ải mủn cả rồi! Bao nhiêu năm dầu dãi nắng mưa còn gì!

ĐÊM NAY

Đêm nay, đã khuya lắm, hai mẹ con Thưởng vẫn còn bàn tính. Thưởng

ngồi bó gối, lưng dựa vào vách. Một cái bàn gỗ đã mọt ngăn giường anh và
giường bên. Trên bàn lờ mờ chiếu sáng một ngọn đèn dầu tây. Ông cụ trùm
kín trong chiếc chăn bao gai, nằm trên chõng tre ở góc nhà. Ở giường bên
kia, bà cụ nép mình sát bức vách, ngủ mệt lắm. Bà đã xay đỡ mẹ Thưởng
hai cối bột và lau rửa mẹt hàng và bát đĩa.

Mẹ Thưởng thở dài và nhắc lại câu hỏi ban nãy. Thưởng thong thả đáp

lời:

- Mẹ ạ, không khổ sở và nguy hiểm như người ta thường nói đâu! Con

đã đọc kỹ bản giao kèo rồi. Theo đúng như trong đó thì công việc chẳng lấy
gì lam lũ quá. Mình được nhiều giờ nghỉ ngơi, ốm đau không phải đi làm,
thuốc thang của sở phát cho, tiền lương cứ mười tám tháng lại tăng một
trật, tiền lưu được lãi vậy việc gì mẹ phải lo lắng. Con chỉ phải xa nhà một
ít lâu, nhưng con khỏe mạnh thì chẳng làm sao hết.

Bà mẹ lắc đầu:

- Khi cần người làm ai không nói hay nói tốt! Chỉ cốt rủ mình vào

tròng thôi! Lúc đó mình trơ trọi ở đất họ, có bị hành hạ, đầy ải làm lụng đầu
tắt mặt tối, thì chỉ cắn răng mà chịu. Kêu ca với ai? Mà ai bênh vực cho?
Mẹ đã rõ lắm con ạ. Bao nhiêu người ở xóm ta có đi mà chẳng có về. Một
đôi khi có người về thì mang theo đủ mọi thứ bệnh tật, nào sốt rét, nào phù

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.