NGUYÊN HỒNG TOÀN TẬP 1 - Trang 265

trong mình có thuốc lào, thuốc phiện thì nằm ở xà lim B và được hưởng cái
ân riêng: miễn cùm.

Mà các bạn muốn biết xà lim nó thế nào thì xin yên lặng, nhắm mắt

lại, tưởng tượng ra một gian buồng chật hẹp như cái chuồng "hôi" của dân
An Nam ta, cửa bằng gỗ lim dầy, cửa sổ cũng bằng gỗ lim, nhưng những
thanh gỗ ghép ngược lên phía trên, để người ở trong khó nom được ra
ngoài. Và, muốn cẩn thận hơn, người ta đem bịt cánh cửa ấy một lần lưới
sắt ken thật sít. Vì thế, quanh năm suốt tháng, xà lim tối mờ mờ, nồng
những mùi hôi hám.

Mặc dầu, những người bị nhốt và xà lim cũng phải vui lòng nhận lấy

nó vừa làm buồng ăn, buồng ngủ, buồng đi đại tiện, tiểu tiện của mình.

Nhưng xà lim xử tử và xà lim B còn kém xa, thua kém xà lim Lô cốt

tuy đã làm tội nhân cực hết sức, làm tội nhân, dù kiên nhẫn đến đâu, cũng
phải nóng lòng sốt ruột mong ngóng cái ngày được trông thấy vừng trời
đầy ánh sáng.

Trưởng Phác buông một tiếng thở dài. Hắn lờ đờ ngước mắt nhìn các

bóng tối âm u, nặng nề hết ngày này sang ngày khác bao phủ lấy xà lim Lô
cốt rồi khẽ lắc lư cái đầu bù tóc trên ngấn cổ lộ rõ yết hầu.

Nắn hai cổ chân tê tái, buốt nhức giữa cùm sắt, Trưởng Phác nghĩ đến

sự cực nhục bao nhiêu, bác càng tức tối cái cụ suvaydăng B... trời đánh
không chết kia bấy nhiêu...

Đáng giận thay! Tay đã cầm lấy rá bánh trái của người nhà xin phép

vào thăm, mũi bác hình như đã đánh thấy hơi thuốc phiện táo gói giấy bóng
nhét trong đầu khúc cá chép kho, bác chỉ chực bước ra khỏi buồng "nói
chuyện" mà cụ B... nọ còn kéo giật bác lại, moi mãi cái đầu cá kho, tìm cho
ra cục thuốc phiện để bác phải phạt.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.