NGUYÊN HỒNG TOÀN TẬP 1 - Trang 267

được vài phút cơn nghiện đã kéo đến làm bác ngáp đổ dồn, mũi lạnh buốt,
nước mũi chảy giàn giụa, chân tay tê tái mỏi nhừ.

Trưởng Phác buồn bã, vật vã mình mẩy. Nhưng bác càng vật vã, hai

ống chân bác bị ép trong cùm sắt, bản ngang rộng chừng sáu, bảy phân tây,
bề dày chừng hơn một phân tây, cạnh sắc, càng buốt nhức.

Lại một nỗi đi đại tiện mới khó khăn, phải thật khéo, trườn người ra

cho vừa phải, nhẹ nhàng với cái "bô". Chật vật lắm, vô ý hay mạnh một tí
thì người lật sấp đi, hai ống chân sẽ tán nhừ. Mà nhấc được cái "bô" lên
sàn, nào đã xong đâu, phải chống tay đỡ bổng người lên, mượn người nằm
bên luồn nó vào tử tế đâu đấy rồi mới dám "làm việc".

Hàng nửa giờ khổ sở về phần xác, Trưởng Phác qua khỏi lấy làm sung

sướng quá chừng, quên cả những vết lằn lên, tím bầm, như bị ai đem cái
vòng sắt nung chín gí vào thịt vậy.

Một ngày mùa đông cách đây vừa đúng một năm, Trưởng Phác không

lo phiền, không buồn bã, nằm bên một ngọn đèn dầu lạc trong sáng.

Bác lim dim mắt, say sưa nhìn làn khói thuốc phiện uốn éo, mơ màng

tỏa trên trần nhà vừa cảm thấy bao nhiêu cảm giác đê mê.

Hương vị tuyệt vời của "ken nếp" đã chắp cánh vàng cho thân thể bác,

nâng tâm hồn bác lên một thế giới huyền ảo, mung lung và kỳ dị. Ngọn đèn
trước mắt bác toả muôn nghìn tia sáng lung linh, cái dọc tẩu chói lọi muôn
nghìn tia sáng lung linh, cái dọc tẩu chói lọi muôn nghìn màu rực rỡ, đĩa
bánh ngọt và hoa quả sực nức muôn nghìn hương thơm. Cảnh vật xung
quanh bác đã tắm trong một bầu không khí dịu dàng xa lạ, cái bầu không
khí lơ mơ, chập chờn mà không rung động.

Trưởng Phác không phải là "người" nữa, là một thể phách thần tiên.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.