NGUYÊN HỒNG TOÀN TẬP 1 - Trang 302

Người bán hàng, giọng run run:

- Thưa ông nước nguội một chút, ông xơi tạm, cháu múc.

Hộ đã ngồi xuống chiếc ghế gỗ dài bên chõng hàng, ở phía trong. Hộ

lật chiếc bát sành viền một lượt cáu vàng ở mép. Hộ tươi cười nói:

- Đương khát mà được nước lạnh uống còn gì bằng!

Người bán hàng tráng kỹ chiếc bát nọ rồi mới đổ nước trong chiếc gáo

con có chuôi dài ra. Một làn hơi mỏng nhẹ nhàng tản lên. Nước chè ánh
màu vàng tươi. Một chiếc lá cuối cùng nổi lềnh bềnh trong bát bị đầu ngón
tay út của cô hàng vớt ra. Hộ từ từ đưa lên miệng, tợp một ngụm rồi mỉm
cười:

- Nước ngon quá, ở nhà quê nấu khéo lạ!

Vừa nói Hộ vừa đắm mắt vào hai mắt long lanh của cô hàng. Má cô đỏ

ửng ngay lên. Hộ uống từng ngụm, thong thả ngắm nghía cái vẻ xinh tươi
của gương mặt trắng hồng. Rồi Hộ lại nhớ ngay tới cái sống lưng mềm như
gợn nước, cái dáng uyển chuyển hút chặt lấy mắt người nhìn và mảng ngực
phập phồng dưới vuông yếm trắng nõn của cô gái ban nãy.

Cô hàng mơ màng trông ra ngoài đường. Cái nhìn say đắm của người

khách trẻ tuổi đã rung chuyển tất cả thớ thịt trong người cô. Tim cô đập rất
mạnh. Cô phải kêu thầm lên:

- Em sợ lắm ông ơi! Ông cứ nhìn em mãi như thế, em đến phải đứng

dậy, chạy đi chỗ khác thôi!

Hộ uống vợi bát nước. Anh đặt bát xuống chõng. Trong làn khói thuốc

lá thơm tỏa rộng, mắt Hộ lim dim như mắt con mèo nằm gần thớt thịt trước
mặt chủ. Cô hàng bỗng giật mình: Hộ bỗng hỏi cô, vừa chỉ vào cái tủ kính
nhỏ:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.