NGUYÊN HỒNG TOÀN TẬP 1 - Trang 394

- Đi chuyến xe "ca" bây giờ thì chín giờ đã đến Hà Nội, vừa sớm sủa

vừa thoải mái. Biết đâu nhờ thế mình lại gặp một việc hay ở trên đó trong
cái lúc đến sớm cũng nên.

Những ý nghĩ tốt đẹp khác lại nổi theo. Hưng thấy nhất định phải đi

ôtô "ca" và nếu như Hưng về nhà nói cho vợ nghe thế nào vợ Hưng cũng
tán thành vì y chỉ mong thế.

Hưng bước thêm bước nữa. Hưng lại nảy ý nghĩ khác:

- Không! Tội gì mất ba hào! Mình dậy sớm đi chuyến buýt năm giờ,

thì dù xe chậm như rùa chín giờ cũng phải đến Hà Nội kịp với xe "ca".

Mùa thu, sáng mát, trời đẹp, đi như đi chơi để ngắm cảnh vậy, thú bao

nhiêu! Thôi! Đi xe buýt thôi. Vừa lợi được ba hào vừa được ngao tầm con
mắt sau bao ngày ro ró ở cái tỉnh nhỏ này. Ba hào... ba hào!... Nếu mình
không tiêu mà đưa cho vợ thì còn được bao nhiêu việc.

Lòng nhủ lòng như thế, Hưng thấy trong người cồn cào ngay vì những

vị ăn ngon lành, nào bánh giò, chả quế, kẹo lạc, phở, bánh đậu xanh... bao
nhiêu thứ nữa. Giọng mời vồn vã của người bán canh bánh đa ban nãy lại
vang lên bên tai Hưng. Hưng thần mặt ra, mặc tâm trí xiêu xiêu.

- Không! Không! Lại tính toán bần tiện rồi!

Chắc đâu rồi được mấy hào hay lại nhỡ cả công việc mà vẫn ăn hết,

uống hết! Hưng cau mày, Hưng thấy mình đã sắp sửa hèn hạ. Hưng dằn
tiếng:

- Phải đi xe ca! Đi xe ca!

Hưng đã đi xa quãng đường có những hàng nữa mời Hưng. Khỏi dãy

hiệu xe đạp, thợ may, ty rượu, hàng cơm, thợ cúp, chụp ảnh.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.