NGUYÊN HỒNG TOÀN TẬP 1 - Trang 460

Một hơi thở nóng rát như xé hết tim phổi người đàn bà từ từ dồn ra.

Vợ Lưu lặng đi, chập chừng:

- Thôi thế là hết!... Thế là hết! Hừ! Mà thôi! Tiếc làm gì! Tiếc làm gì

những cái mã này!... Còn ăn ở với nhau, muốn sống với nhau no đời mãn
kiếp, thì giữ làm gì những cái mã này?!

Cầm cái áo màu ấp vào ngực, vợ Lưu bước xổ ra đường, chạy sang hè

phố bên kia! Phố Hàng Vải Thâm. Những nhà hàng cầm ở đây còn mở cửa
sáng choang và hàng nào cũng năm bảy người ngồi hàng. Người vợ vào
ngay cái hàng đằng đầu chào một thiếu nữ bằng trạc y đương xem sách bên
cái tủ kính cao chất đầy những quần áo và đồ đồng, đồ sứ. Người nọ vừa
ngước lên, vợ Lưu liền giơ cái áo tơ vẫn bóng tinh của mình ra. Trước cặp
mắt mở to của người nọ, vợ Lưu run run cất tiếng vừa long lanh nhìn lại:

- Thưa cô... Tôi có cái áo này muốn bán... áo hàng mới may còn tốt

lắm...

Cuối 1943

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.