NGUYÊN HỒNG TOÀN TẬP 1 - Trang 511

Bào thấy sao Bào không về nhà mà rẽ vào đây?

Nhưng, vừa qua khỏi cái bụm cọ liền với rìa đường Bào lại nóng

người lên. Bào đứng phắt lại, cau mày nhìn trước mặt. Như được tiếp bởi
một cốc đầy rượu mạnh, Bào vụt bàng hoàng vì một ý tưởng. Bào bước
nhanh xuống đường nhưng không đi ra mà sang khu vườn thứ ba ở mé bên
kia con sông Lấp.

- Vườn hoa Đưa người!!! Vườn hoa Đưa người!!!

Những tiếng này xô đẩy ran ran trong ý nghĩ Bào, đưa thẳng bước

chân Bào vào một chỗ có một cái chõng bán nước thấp lè tè, ánh đèn loi
nhoi và mấy cái đầu đương túm tụm.

- Cậu đi chơi?

Bào cười, gật đầu. Trên cái khổ mặt choắt và nhăn nheo nọ, cặp mắt

liền sáng lên:

- Đây, ba em nó đây.

Bào không có can đảm nhìn rõ xuống ba cái hình người ngồi chầu hẫu

dưới đất nọ. Bào thoáng đưa mắt rồi trỏ vào một người vận áo cánh trắng
đương chớp chớp mắt.

- Đây, em áo trắng.

Một nụ cười nở ra. Mụ đàn bà hất hàm cho con em:

- Kìa, thôi, cái em Áo trắng đứng lên.

Vẫn lặng lẽ, cái thân thể run run nọ trỗi dậy, phủi lộp bộp đũng quần.

Y ngước mắt nhìn Bào, và, không đợi Bào, y bước trước. Bào bước nhanh
theo nhưng mụ đàn bà gọi giật lại và cười nụ:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.